Chương : năm
Sau cuộc nói chuyện cả băng, Yaki được mời vào bên trong cung điện của Dressrosa.
“Đây là đỉnh lâu đài, ngài có thể quan sát trận chiến từ đây theo sự sắp xếp của ngài Doflamingo.”
Yaki được đưa đến một căn phòng cao nhất biên trong lâu đài của Doflamingo.
Hành động này của Doflamingo chủ yếu là sợ Yaki sẽ không tuân thủ lời hứa.
Vì thế hy vọng hắn ở bên trong này xem trận chiến.
Tất nhiên, bên trong này có ốc sên ghi hình và truyền tin.
Thậm chí là rất nhiều thức ăn, đồ ngọt, đồ uống, tất cả đầy đủ.
Yaki cũng vui vẻ đáp ứng, hắn tin, nhóm Luffy sẽ đánh hạ Dressrosa.
Vì thế, hắn liền ngồi xuống ở một cái sô pha thoải mái nhất, dùng thức ăn ngon nhất.
Còn màn hình thì đang chiếu cảnh ở đấu trường…
…
Đến với Usopp và Robin, sau cuộc họp thì bọn hắn đã đột nhập vào bến cảng SMILEs bên dưới vương quốc dưới sự giúp đỡ của những người bạn tí hon.
Nơi này đang tập trung khá nhiều người, có hải tặc, có con rối, tất cả đều làm việc cực lực.
Di chuyển hàng hóa khắp bến cảng.
“Làm gì đây Robin, xông ra đánh họ hả?”
Usopp trốn trong một góc kín nói.
“Không thể.
Nơi này có quá nhiều lính canh, nếu chúng ta liều lĩnh sẽ rất dễ bị bao vây.”
Robin lắc đầu nói.
“Vậy giờ làm sao đây…!?”
Usopp nghe thế cũng trở nên lo lắng, đúng là số lượng người ở đây có chút nhiều, nhiều đến khó tin trong khi đang ở trong lòng đất thế này.
…
Ở tại đấu trường, bảng D đang xảy ra một cuộc chiến khốc liệt.
Nói đến bảng D này thì đấu sĩ có thực lực khá sàn sàn nhau.
Vì thế khi xảy ra cuộc chiến, ngay lập tức liền trở nên hỗn loạn, tỉ lệ người đào thải rất cao.
Ở bảng này, có một cô nàng khá là được mọi người chú ý.
Nàng gọi là Rebecca, người mà cả vương quốc này không quá ưa thích.
Nói đến thì cô nàng có thân phận không nhỏ.
Rebecca là kết tinh tình yêu của Scarlet và Kyros, cô là cháu gái của vua Riku Doldo III.
Scarlet, trước thời của Doflamingo, là công chúa của Dressrosa.
Kyros, đấu sĩ mạnh nhất, là một huyền thoại của Đại Đấu trường, bây giờ thì đang bị biến thành một con rối, chú lính chì một chân.
Dù biến thành con rối nhưng luôn luôn theo bảo vệ con gái mình.
Scarlet , con gái của Riku Doldo II, công chúa cũ của Dressrosa.
Khi Yaki nhìn thấy cô nàng này qua màn hình thì gật đầu.
Kỹ năng dùng kiếm không tệ chỉ là so với những người khác thì vẫn còn kém.
…
Trở lại với Usopp và Robin, bên dưới Dressrosa, thương cảng thế giới ngầm,
Quân đội tí hon đang tập trung rất đông ở đây, bọn họ đã sẵn sàng đánh chiếm nơi này.
Có điều, một người, không đúng hơn là anh chàng lính chì, người lên kế hoạch đã biến mất khỏi nơi này.
“Anh chàng lính chì biến đâu mất rồi? Không phải cậu ta là ‘Chỉ Hủy’ sao?”
“Chỉ cần chiến dịch SOP của chỉ huy thành công.
Đó sẽ là cơ hội để báo thù Doflamingo khi hắn mất cảnh giác.”
Nghe thế thì Usopp cũng lâm vào trầm mặt.
Đúng thế, mục tiêu của bọn hắn chính là hạ gục Sugar, cô bé có năng lực biến người thành đồ chơi.
Và tất nhiên đây cũng là chiến dịch tạo nên cái tên Thánh Usopp.
Nói đến thì bên dưới này rất là rộng, có nhà máy SMILEs, có tháp điều hành, nơi Sugar đang ở, có bến cảng hình tròn bao quanh tháp điều hành.
Mà vì Sugar cực kỳ quan trọng, vì thế cô bé được Trebol bảo vệ nghiêm ngặt.
Hầu như luôn luôn bên cạnh bảo vệ cô bé /.
Muốn tiếp cận cô bé không phải dễ.
Trebol, cánh tay đắc lực của Doflamingo, với năng lực nhầy nhụa, chiến lực cũng không tệ chút nào.
…
Mà trong khi mọi việc đang diễn ra đúng theo nguyên tác thì Yaki lại bỗng nhiên rùng mình một cái.
Hai mắt hắn bỗng nhiên trở nên vô thần, cả người như lâm vào bùn lầy, không gian trong căn phòng trở nên đặc sệt, đến cả việc di chuyển cũng trở nên khó khăn.
“Lâu rồi không gặp Yaki!?”
Một bóng người xuất hiện bên cạnh Yaki khiến hắn giật mình.
Sau khi nhìn kỹ là ai the Yaki liền thở ra một hơi dài nói.
“Haizz… Đúng là ngươi, Guku.
Mấy vị kia cũng nhanh tìm đến quá nhỉ!?”
“Ừ… Ngươi đã biết mình không thể tránh thoát phải không!?”
Guku ngồi xuống, lấy một cái bánh ăn cười nói.
“Đúng thế.
Làm gì mà tránh được.
Chỉ cần còn ở thế giới này, muốn tránh cũng khó!?”
Yaki lắc đầu, hắn nhắp lấy một ngụm rượu, sau đó dựa lưng vào ghế phía sau như muốn thả lỏng cười hỏi.
“Thế thì trừng phạt là gì? Bị xóa sổ!?”
“Không.
Vì sao ngươi nghĩ sẽ bị trừng phạt.
Mọi chuyện đều không liên quan đến ngươi.
Yaki, trong mắt họ, ngươi chỉ là một con kiến nhỏ bé mà thôi.
Việc xảy ra ở thế giới kia chính là do sự bất đồng của thần.
Ngươi không đáng để nhắc đến?”
Guku lắc đầu nói.
Yaki nghe thế thì khó hiểu hỏi.
“Vậy mục đích đến đây của ngươi là gì, Guku!?”
“Ta đến để thông báo với ngươi.
Ngươi chỉ có một năm ở thế giới này.
Trong vòng một năm này, ngươi có thể tùy tiện hoạt động.
Sau một năm, ý chí của thần sẽ buông xuống, quyết định số phận của ngươi.
Kết quả ra sao, ta cũng không biết!?”
Guku trầm mặt nói.
Yaki nghe thế thì cũng lâm vào trầm mặt, hắn liếc nhìn Guku, vẻ mặt của lão khiến hắn nhận rõ, Guku đang không phải nói chơi.
Vậy thì thật sự hắn chỉ có một năm thời gian ở thế giới này.
“Guku, nói ta biết.
Ngươi đến đây là ngoài ý định của thần.”
Guku trầm măt gật đầu.
Yaki thấy thế thì gật đầu, hắn không nghĩ Guku lại dám vi phạm ý chí của thần, tự mình đến đây nói cho hắn biết tin tức này.
“Môt năm sao!? Như vậy cũng đủ.
Cám ơn ngươi nhé, Guku.”
“Không sao!? Dù sao chúng ta là bạn đồng hành cũng khá dài.
Nếu chỉ đứng nhìn, ta thật sự sẽ cảm thấy khó chịu.”
“Hahaha… Cuộc hành trình nào rồi cũng sẽ đến hồi kết.
Một năm này, ta sẽ tận hưởng thời gian cuối cùng ở thế giới này.
Guku, theo dõi ta, ta sẽ khiến ngươi thích thú với những gì xảy ra trong một năm này.”
“Ồ, vậy sao!? Vậy ta sẽ để mắt đến ngươi.
Hy vọng một năm này, ngươi sẽ có một cuộc hành trình đáng nhớ.”
Guku thấy Yaki nhẹ nhõm khi nghe tin này thì gật đầu.
Lão đứng lên cười nói tiếp.
“Hy vọng chúng ta còn có dịp gặp lại!?”
Guku vừa dứt lời thì biến mất không để lại dấu vết.
Yaki vẫn ngồi đó, lâm vào trầm mặt.
Một năm, nói ngắn không ngắn, nói dài không dài.
Đối mặt với cái chết, Yaki không quá sợ hãi.
Hắn đã chết hai lần rồi, còn gì nữa mà đáng sợ nhưng trong một năm này, hắn có rất nhiều điều muốn làm….
Không biết hắn đang nghĩ gì chỉ là ánh mắt của Yaki lập lèo bất định, có lúc thì đục ngầu, có lúc thì sáng tỏ như ban ngày… Có lúc, khuôn mặt hắn hiện lên sự tàn khốc, hai mắt đỏ rực như máu, có lúc lại êm diệu hiền hoà như nước.
Có thể thấy, một năm này, sẽ là một năm không quá an ổn với thế giới này.