Chương : Gặp lại Aokiji
Nửa ngày sau, trên một hòn đảo cách nơi tàu Sunny cặp cảng không xa.
Nhóm Luffy xuất hiện ở bến tàu của hòn đảo này.
Nói đến thì khá là kinh ngạc khi hòn đảo mà bọn hắn dừng lại, lại có nhà ga cho tàu hỏa trên biển.
Sau khi hỏi thăm người ở nơi bến tàu, nhóm Luffy liền bắt tàu hoả đi đến hòn đảo tiếp theo.
Việc này cũng bởi vì hòn đảo mà Sunny dừng lại sửa chữa quá nhỏ.
Không có Hải Quân đóng lại, trên đảo số người tụ lại thì cũng không có quá hai con số.
Mà hòn đảo bọn hắn dừng lại lúc này lại là một hòn đảo lớn, phát triển cực kỳ mạnh ở mọi mặt, kinh tế, du lịch, etc… đặc biệt, hòn đảo này nổi tiếng bởi một ngọn núi lửa cực kỳ lớn và có rất nhiều ôn tuyền khiến khách du lịch mê mệt trong những lần ngâm mình trong đó.
“Mọi người chia ra hành động đi.
Muốn làm gì thì làm… Trong khi đó thu thập chút tin tức là được!! Sau đó hãy tập trung phía bên kia, ở cái cối xay gió đó đấy.”
“O..k… Ah…!!”
Mọi người chia thành những nhóm nhỏ, nhanh chóng tách ra tìm kiếm thông tin cần thiết và tất nhiên cũng tham quan hòn đảo.
…
“À…!!”
“Eo…!!”
“À…!!”
Yaki cùng Zoro, Sanji, Brook và Luffy đang ngâm mình trong ôn tuyền phát ra những âm thanh thư sướng.
“Haiz… lâu lắm rồi mới được tắm suối nước nóng.
Phải bảo Franky làm một cái ở trên thuyền bằng dung nham nhân tạo mới được.”
Yaki úp khăn nóng trên mặt cười nói.
“Ờ..
Thật thoải mái.
Lâu lắm rồi mới được nghỉ ngơi như vậy.”
Zoro cũng cười nói, mấy năm qua hắn đã cố gắng tu luyện, thời gian nghỉ ngơi hầu như không có.
Đến giờ mới có thể thả lỏng thoải mái như vậy.
“Hai cậu không sao chứ!? Ngâm nước nóng mà nhũn ra như cọng bún vậy, khác hẳn Yaki?”
Sanji nhìn Brook và Luffy đang nằm xụi lơ trong bồn nước ấm nói.
Biểu hiện của bọn hắn với Yaki hoàn toàn trái ngược.
“Ừ..
À…!!”
Brook và Luffy vừa như thoải mái vừa như vô lực không nói rõ lời khiến Sanji lắc đầu không thèm quan tâm nữa mà đi đến chỗ ngâm mình của hắn.
Yaki nghe thế thì trong lòng chỉ cười nhẹ.
Hắn không phải là không bị ảnh hưởng chỉ là tinh thần hắn quá mạnh mẽ, đè ép cảm giác yếu kém kia xuống.
Nói đến thì không chỉ có hắn mới có thể làm như vậy mà rất rất nhiều tên quái vật ở thế giới này đều có thể làm như hắn.
Bọn họ trong nước sẽ suy yếu nhưng không phải vô lực đến mức không chịu được một lúc hoặc là một thời gian dài.
Tùy thuộc vào ý chí người đó mà thôi.
“Sảng Khoái!!!!”
Sanji thở ra một hơi dài, trên mặt hiện lên nét sung sướng khi được ngâm nước nóng.
“Vậy chúng ta định chờ ở đây bao lâu?”
Brook hướng mọi người hỏi.
“Đúng rồi.
Tớ muốn hạ tên Z.”
Luffy nghe thế như lấy lại sức đứng lên nói.
Có vẻ như hắn cũng không có yếu đuối như vậy, cũng thuộc tầng lớp quái vật rồi.
“Hải Quân trên đảo này rất đông.
Chúng ta không thể loạn động.
Cứ ở đây ngâm nước chút đi, chờ tin tức của những người khác… Nếu họ không thu thập được gì thì cứ đánh úp hải quân trên đảo này.
Gô cổ hết lại rồi sẽ ổn thôi.”
Yaki cười nói.
Hắn tin tưởng nhóm Nami, còn có tên Law kia nữa.
Năng lực của bọn họ kết hợp lại thì chắc chắn sẽ thu được thông tin hữu dung thôi.
“Hải Quân lại yếu kém như vậy sao? Đến một tên hải tặc vô danh cũng có thể mở lời khinh thường…!!”
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên khiến đám Luffy giật mình, ánh mắt tất cả mọi người đều hướng về người lên tiếng ngoại trừ Yaki vẫn nằm đó trùm khăn nóng lên mặt.
“Mà ta cũng khá mệt với đám đó rồi… Haiz…!!”
Người kia tiếp tục nói.
Lúc này, hắn đang ở trong một bồn tắm gần đó.
Đang nằm úp mặt xuống như đang hưởng thụ suối nước nóng thế nên mọi người vẫn chưa nhận ra đó là ai.
“Aokiji… ngươi nói ai là hải tặc vô danh thế!! Muốn đánh nhau hả?”
Yaki vẫn nằm đó cười nói nhưng hắn vừa dứt lời thì đám người Luffy ngã ngửa trong bồn tắm, sau đó khiếp sợ đứng lên cảnh giác nhìn người vừa lên tiếng kia.
“Người này là ai mà khiến mọi người kinh ngạc thế?”
Brook chưa bao giờ gặp Aokiji nên không biết, hắn kinh ngạc hỏi mọi người.
“Là hải quân! Đô Đốc Aokiji của Hải Quân…!!”
Luffy cảnh giác nói.
“Đô Đốc…!!”
Brook nghe hai từ đô đốc thì kinh hãi.
Đối với hải tặc, hai từ này rất đáng sợ, chỉ cần ở đâu có hai từ này, bọn hắn trốn càng xa càng tốt.
“Yoh… lâu rồi không gặp!!”
Lúc này, Aokiji mới ngẩng mặt lên, hướng đám Luffy đang kinh ngạc kèm theo chút sợ hãi bên dưới chào hỏi.
“Zoro, Sanji… Yaki!!”
Luffy vội hét lên, thủ thế chuẩn bị chuyến đầu.
Chỉ là lúc này, Yaki mới bỏ cái khăn trên mặt ra, ngồi dựa vào thành bồn tắm cười nói.
“Nào, Nào… Bình tĩnh đi, Luffy.
Đừng manh động.
Nếu lão muốn đánh nhau thì lúc chúng ta bước vào, lão đã xuất thủ rồi!!”
Yaki từ khi bước vào nơi đây đã cảm nhận được Aokiji tồn tại.
Ban đầu hắn vẫn chưa biết đó là ai, chỉ cảm nhận thấy sức mạnh nhưng sau khi hắn lên tiếng, Yaki mới nhận ra hắn qua giọng nói.
“Đúng vậy.
Ta không phải đến để đánh nhau.
Với lại ta đã rời Hải Quân!! Ta không còn là Đô Đốc Hải Quân nữa.
Hơn thế nữa, ta ở đây là để chờ các cậu!!”
Aokiji phất phất tay nói.
“Chờ chúng tôi?”
Đám Luffy khó hiểu hỏi.
“Đúng thế.
Chờ cũng khá lâu rồi đấy.”
Aokiji vỗ vỗ đầu như muốn làm cho mình tỉnh táo lại nói.
“Một đô đốc Hải Quân chờ chúng tôi làm gì?”
Brook vẫn cảnh giác nhìn chằm chằm Aokiji hỏi.
Lão tồn tại lâu năm nhất vì thế cũng hiểu được Đô Đốc hải Quân chính là người tượng trưng cho biểu tượng sức mạnh của Hải Quân.
Dù lão chưa bao giờ gặp Aokiji mà nghe danh tiếng thôi cũng đủ, cần gì phải gặp.
“Ta không muốn bị một bộ xương hỏi đâu… mà thôi để rời khỏi đây rồi hãy nói!!”
Aokiji đứng lên từ trong bồn tắm.
Hắn vừa đứng đến thì cả đám Luffy sợ hãi than.
Trên người Aokiji có rất nhiều vết bỏng.
Đặc biệt ở bên phải thân hình, tay phải, hông, vai, ngực và thậm chí cổ đều có vết bỏng rất nặng.
Hơn thế nữa, chân trái của lão đã biến mất, thay vào đó là một cái chân bằng băng được tạo nên bởi năng lực của lão.
“Nhìn thảm quá đó, Aokiji!!”
Yaki nhìn bộ dạng kẻ địch cũ mà thở dài nói.
Đúng là với những vết thương đó, có chút nặng vượt qua mức tưởng tượng của hắn.