-Ôi..Ôi..Ôi!!!
Brogy, một trong hai người khổng lồ thấy cuộc chiến đã kết thúc thì ngồi khóc.
Nước mắt của lão phun ra như một dòng suối.
-Này! Nhìn kìa! Cầu vồng!
Luffy vừa trở lại thấy thế liền nói.
Mọi người quay đầu nhìn thấy Brogy đang khóc thì há hốc mồn, bịt hai lỗ tai lại.
Tiếng khóc của Brogy quá khỏe, khiến cho mọi người màng nhĩ rung rinh như sắp nổ tung.
-Ngay cả khóc cũng khỏe ghê!!
Zoro bịt một tai nói.
-Cứ như chúng ta đang đứng dưới thác nước vậy!!
Usopp bịt chặt hai tai, bị nước mắt rơi trúng, nức nở nói.
-Sao ông lại khóc thế?
Yaki nghe tiếng khóc thì có chút không chịu nổi hỏi.
-Bạn thân của ông ấy chết.
Usopp lau nước mắt trả lời.
-Ai chết?
Yaki khó hiểu hỏi.
Trong cảm nhận của hắn, hiện diện của mọi người vẫn rất rõ ràng, làm gì có ai chết.
-Ông ấy đấy! Cậu không thấy sao?
Usopp chỉ vào người khổng lồ còn lại đang nằm trên đất nói.
-Ổng chết? Ai nói cậu thế?
Yaki nhìn Usopp như nhìn người ngu hỏi?
-Tất cả mọi người đều thấy! Chỉ có cậu không thấy nên không phân biệt được sống chết mà thôi.
Nami thấy Yaki cứ hỏi mãi, khơi dậy nỗi đau của Brody thì có chút tức giận nói.
-Ổng còn sống nhăn răng ra đó mà sao các cậu cứ trù ẻo người ta chết thế…
Yaki lắc đầu cười khổ nói.
-Cậu…
Nghe Yaki nói thế thì mọi người đều nhìn Yaki có chút tức giận nhưng, Usopp hùng hổ, chuẩn bị phát tác thì người khổng lồ đang nằm trên đất bỗng nhiên ngồi bật dậy khiến mọi người đều kinh ngạc đến há hốc mồn.
-Có ma! Người khổng lồ biến thành ma!!! Chạy nhanh!
Usopp kinh hoảng hét lớn định quay đầu chạy thì bị Yaki núm chặt cổ áo hắn kéo lại, sau đó nhếch miệng cười nói.
-Chạy gì mà chạy! Người ta to lớn khỏe mạnh, các cậu lại trù ếm người ta chết.
Tính cách thật xấu xí.
Brogy trợn lòi con mắt nhìn người khổng lồ đang chống kiếm ngồi đó mà không dám tin vào mắt mình, miệng lắp bắp nói.
-Dorry..Anh...Sao lại…?
-Có lẽ là tôi đã bất tỉnh.
Cũng có thể là do … Vũ khí của anh...
Người khổng lồ Dorry khó khăn nói.
Vết thương bị chém ở trước ngực vẫn còn đang chảy máu, khiến lão cử động có chút khó khăn.
-Vũ khí? Đúng rồi! Sau cả trăm năm sử dụng, dù vũ khí tốt nhất từ Elbaf thì cũng trở nên vô dụng.
Nhưng như vậy cũng là một phép màu!
Usopp thấy Dorry còn sống thì hớn hở cười lớn nói.
-Tôi rất mừng là anh còn sống, chiến hữu! Gra..ba..ba.!!
Brody cười lớn ôm lấy Dorry nói.
-Vết thương! Brody! Anh đang chạm vào vết thương của tôi.
Dorry liên tục vỗ vào sau Brody bảo hắn buông tay.
Chỉ là lão cũng cười lên vui vẻ vì mình còn sống sót.
-Hôm nay đúng là một ngày phi thường.
Tạ ơn người, thần Elbaf!
Yaki thấy mọi việc đã ổn thì cười lắc đầu.
Bỗng nhiên, hắn cảm thấy thiếu ai đó, nhìn quanh một lượt thì không phát hiện Sanji liền hỏi.
-Nè mọi người, Sanji đâu?
-Tên lông mày xoắn đó chắc là đang trốn ở đâu đó trong rừng.
Đánh nhau lớn thế mà cũng không thấy hắn xuất hiện.
Zoro cười nói, đúng lúc này, hắn như nghĩ đến cái gì nói.
-Chúng ta cần mang thực phẩm về thuyền.
…
Nửa ngày sau, tất cả mọi người đều về đến thuyền, Sanji cũng xuất hiện, còn mang theo một con khủng lông lớn.
Zoro bên cạnh cũng kéo về một con thú lớn làm thực phẩm, hai người bắt đầu xem con của ai to hơn.
-Tự nhìn đi! Của ta to hơn ngươi!
Sanji khó chịu nói.
-Cứ nhìn coi! Con thằn lằn của ta lớn hơn! Ta thắng!
Zoro nói.
-Mắt người bị gì thế!? Con tê giác của ta to hơn hẳn!!
Sanji bật mình cải.
-Kệ đi! Nhìn ngon như nhau mà!!!
Luffy cười ha hả nói.
-CẬU C M MIỆNG LẠI!
Thế là hai người mắt tóe lửa nhìn nhau, nếu không phải Nami dùng thương yêu quyền, chắc cả hai đã lao vào cắn nhau.
…
Vài ngày sau, Yaki sau khi tu luyện xong, hắn đi ra mũi thuyền ngồi xuống thư giãn, suy nghĩ đến việc tu luyện của mình.
Huyễn khí của hắn đã đột phá quá , hắn nghĩ sẽ dễ dàng công phá kinh mạch, có điều mọi việc không đơn giản như hắn tưởng.
Thân thể con người có rất nhiều kinh mạch, hơn thế nữa, muốn trùng kích kinh mạch bằng huyễn khí không đơn giản một lần liền sẽ thành công mà phải mài mòn vách ngăn của từng kích mạch một cách chậm rãi.
Sau khi vách ngăn kinh mạch được mài mòn đến mỏng nhất, lúc này mới dùng một hơi đả thông nó.
Nghe thì đơn giản nhưng đó là một công trình lớn, mất rất nhiều thời gian.
-Haizz...Có chút chậm nhưng thời gian rảnh của mình rất nhiều, chắc chắn sẽ nhanh chóng hoàn thành.
Lúc này Sanji bưng ra một đĩa bánh.
-Đây là bữa ăn nhỏ cho hai vị tiểu thư.
Vivi tiểu thư không nên quá lo lắng.
Chúng ta đã có Eternal Log chỉ thẳng đến Alabasta.
Chúng ta sẽ nhanh chóng đến đó mà thôi.
Sau khi đặt thức ăn lên bàn, hắn thấy Vivi có chút lo lắng thì nói.
Mấy hôm trước, cũng nhờ hắn mang về Eternal Log chỉ đến Alabasta, vì thế mà mọi người mới có thể ra biển nhanh như thế.
Điều này nói đến cũng kỳ, lúc mọi người đang đánh nhau với Mr thì Sanji lại kiếm được hang ổ của Mr trên đảo, còn tìm được Eternal Log và nói chuyện với Mr, kẻ cầm đầu của mọi chuyện.
-Uh, mới mấy ngày mà tớ đã nhớ hai người Brogy và Dorry.
Cũng nhờ bọn họ, chúng ta mới rời đảo an toàn.
Con cá vàng kia thật sự không lồ, nếu không có bọn họ một kích tất sát, chúng ta cũng khó mà rời khỏi hòn đảo kia.
Usopp bỗng nhiên nhớ về hai người khổng lồ trên đảo mini nói.
-Đúng vậy...Hai người ….
Nami đứng lên nói, chỉ là cô nàng chưa nói hết câu thì thân thể bỗng nhiên loạng choạng sắp ngã nhào trên boong thuyền, may mắn nàng được Vivi bên cạnh nhanh tay đỡ lấy.
-Cậu bệnh rồi Nami!
Vivi nhìn thấy sắc mặt của Nami không tốt thì sửng sốt nói.
-Tớ không sao, chỉ là áp lực quá lớn thôi…
Nami khoát khoát tay nói, định tránh thoát khỏi tay Vivi thì đột nhiên cả người lại ngã ra ngất xỉu.
-Mọi người mau tới đây! Có chuyện rồi!
Thấy Nami bỗng nhiên ngất xỉu thì mọi người có chút hốt hoảng, chạy đến bên cạnh.
Yaki cũng nhanh chóng tới gần.
Sau khi đột phá huyễn khí đến , Kenbunshoku Haki của hắn cũng có chút tiến bộ.
Hắn cảm nhận được hơi thở của Nami khá mỏng manh, sức sống suy giảm thì có chút lo lắng.
-Vivi, để tớ xem.
Yaki đặt tay lên trán Nami một lúc rồi nói.
-Nami sốt rồi.
Sốt rất cao, không bình thường.
Nhanh chóng mang nàng vào Cabin.
Sanji nhanh chuẩn bị khăn lạnh.