Lấy cái gì để cảm ơn anh ta.
Đôi mắt của An Mộc nhíu lại, “Chú có ý gì?”
Phong Kiêu cong môi, một tay chụp lấy cô, tay còn lại tùy ý vuốt ve cánh tay của cô, “Ta có ý tứ gì, cháu dâu đều hiểu mà.
Cô cắn răng, “Chú nhỏ, chú sẽ không đói - sắc đến loại tình trạng này chứ?”
Khóe môi của Phong Kiêu cong lên, “Cháu dâu, nếu như, ta yêu cái miệng này?”
“Biến thái!”
Phong Kiêu lại cười, “Ta chỉ đối với cháu dâu biến thái thôi.”
An Mộc nghe đối phương da mặt dày trả lời, tức giận không nhẹ.
Nhưng năm lần bảy lượt đọ sức, cô đã sớm biết rõ, dùng vũ lực, cô căn bản không phải đối thủ của Phong Kiêu.
An Mộc không phản kháng, khuôn mặt nhỏ căng thẳng vô cùng, “Chú nhỏ, nếu như để Tử Khiêm biết, chúng ta xảy ra quan hệ, chú nói, anh ta sẽ như thế nào?”
“Cháu dâu muốn thử xem?”
An Mộc lại uy hiếp, “Cháu biết chú không sợ bọn họ, nếu giới truyền thông biết tổng tài FAE, thích loạn - luân thì?”
Phong Kiêu lại cười, “Cháu dâu cảm thấy, ta sẽ sợ hãi dư luận?”
An Mộc cắn răng.
Đúng vậy, tập đoàn giải trí FAE, cơ hồ có thể bao phủ toàn bộ Hoa Hạ, báo chí gì chứ, không muốn sống thì thử đăng tin của anh ta thử xem?
Hơn nữa —— người này, người này nhìn qua giống như là sợ phá hư hình ảnh sao?
Kiên cường - - không được, An Mộc chỉ có thể tiếp tục mềm mỏng.
Trong mắt cô lần nữa hiện ra nước mắt, “Chú nhỏ, chú không thể giúp cháu sao? Cháu, cháu thật sự rất sợ đám người Phong gia biết được, bọn họ sẽ cười cháu mất.”
Phong Kiêu vẫn như cũ không dao động.
Trong lòng của An Mộc âm thầm khinh bỉ một cái, trách không được mọi người đều kể lại, người này khó chơi, mềm không được mà cứng cũng không xong.
An Mộc dứt khoát trực tiếp hỏi, “Chú nhỏ, rốt cuộc muốn thế nào, chú mới có thể giúp đỡ cháu?”
Phong Kiêu nheo nheo mắt, “Cháu dâu cảm thấy thế nào?”
Nói xong, ngón tay, ở trên cằm của cô sờ soạng một chút.
An Mộc thấy ánh mắt đen kịt của anh ta, cắn răng một cái, “Cháu cùng chú làm một lần!”
Dứt lời, cô cảm thấy mình thật thấp hèn.
Nhưng có biện pháp nào đâu.
Vì muốn lấy lại công ty của ba, vì muốn thoát khỏi sự an bài của Phong gia, cô biết, có một số việc, cần phải hy sinh.
Lúc trước còn có cái phòng tuyến cuối cùng, nhưng đối mặt với người đàn ông này, cái phòng tuyến cuối cùng…… Bây giờ suy nghĩ một chút, thật buồn cười biết bao.
Bọn họ đều đã ngủ với nhau một lần, cô làm gì ở trước mặt người đàn ông này, lần một lần hai đều giống như là người giả thanh cao.
Nhưng lời này vừa nói ra, đôi mắt của Phong Kiêu lại híp lại, mặt đầy khinh thường.
An Mộc tâm lập tức luống cuống.
Thân là tổng tài của FAE, Phong Kiêu muốn cô gái nào mà không có.
Cô muốn tìm Phong Kiêu hỗ trợ, thật đúng là không biết tự lượng sức mình.
An Mộc nhìn Phong Kiêu, chợt lại lần nữa mở miệng, “Mười lần!”
Khóe môi của Phong Kiêu cong lên, càng thêm lạnh lẽo, cặp mắt đào hoa, tùy ý đánh giá An Mộc một chút, “Cháu dâu cảm thấy, mời được Phong Kiêu ta, mười lần liền có thể sao?”
“Vậy chú muốn bao nhiêu lần?” An Mộc không thèm điếm xỉa tới.
Dù sao An Mộc đã quen nhìn Phong Kiêu, đúng là trai đẹp lại có mị lực của người đàn ông.
Giao phó thân cho anh ta, cũng không có mất mát gì.
Mà lần trước là ở bên trên, bên trên bao nhiêu lần không giống nhau?
Coi như mình làm lụng vất vả, tìm một người cao cấp trâu bò vậy.
Ánh mắt của Phong Kiêu, tà tứ lại ngông cuồng, anh híp đôi mắt lại, An Mộc biết, người đàn ông này, tâm tình không tốt.
Quả nhiên, giây tiếp theo, Phong Kiêu đột nhiên đứng dậy, một tay đẩy cô ngã ở trên sô pha.
Khóe môi của Phong Kiêu cong lên trào phúng cười, đứng ở trước mặt cô, thân hình cao lớn từ trên cao nhìn xuống cô: “A, cháu dâu cũng thật thông suốt, nếu như, một đêm mười lần vậy?”