Chương 247 Cố Gia Huy, anh không muốn để ý đến em phải không? Không sao, em chỉ mong sự bận rộn cả đêm nay sẽ có thu hoạch. Người ta thường hay nói con cái là sợi dây tình cảm giữa hai người, chỉ cần cô ta có thai, cả đời này anh ta đừng hòng vứt bỏ cô tai Cố Gia Huy vội vã rời khỏi khách sạn, mau chóng gọi điện cho trợ lý, bảo cậu ta điều tra càng sớm càng tốt, rốt cuộc bức ảnh trong tay Lâm Bảo Châu có được từ đâu, nhất là bức ảnh không có trong điện thoại anh ta kia. Sự thật năm đó là gì, kẻ chủ mưu đằng sau là ai? Cố Gia Huy hoàn toàn không ngờ tới những lớp sương mù xuất hiện này trước khi về nước. Ở nơi khác, Lâm Bảo Châu trang điểm xong thì đi tới sảnh khách sạn, trùng hợp bắt gặp Tô Thư Nghi đang ngồi ở sofa. Tô Thư Nghi đang đợi Cố Mặc Ngôn, cũng không ngờ rằng sẽ gặp Lâm Bảo Châu nên cũng sững sờ. Còn Lâm Bảo Châu ngay khi nhìn thấy Tô Thư Nghi, khóe miệng không nhịn được mà cong lên nụ cười đắc ý. Tô Thư Nghi xuất hiện ở khách sạn vào giờ này, có phải là kế hoạch cô ta bỏ thuốc cô đã thành công rồi không? “Cô Tô Thư Nghĩ, sao lại ngồi ở đây vậy? Đêm qua xảy ra chuyện gì à, sao trông chị lại mệt thế này, lẽ nào…” Lâm Bảo Châu đi tới gân Tô Thư Nghị, kéo dài giọng: “Mà không biết ai có phúc thế nhỉ, lại được quấn lấy cô Tô của chúng ta cả một đêm thế?” Lâm Bảo Châu một lòng muốn thấy Tô Thư Nghỉ bẽ mặt, thấy vẻ mặt bị sỉ nhục của cô là trong lòng cô ta cảm thấy sảng khoái! Tô Thư Nghỉ thì lại khế nhíu mày. Sao Lâm Bảo Châu lại biết chuyện giữa cô với Cố Mặc Ngôn đêm qua chứ? ‘Ấy, sao lại không nói gì? Không phải là xấu hổ đấy chứ? Trời đất ơi, người không buông tha cho bất kỳ tên đàn ông nào như chị còn biết ngại ngùng cơ à? Không biết Cố tổng mà biết những chuyện tệ hại đêm qua của chị thì sẽ như thế nào nhỉ?” Sắc mặt Tô Thư Nghi tái đi. Đêm qua cô cảm thấy mình bị bỏ thuốc, cô còn cảm thấy nghi hoặc không biết là ai làm, nhưng nhìn thấy thái độ này của Lâm Bảo Châu, còn có gì mà cô không hiểu nữa. Trong lòng cô nổi cơn giận, nhưng nghĩ tới tình thân, cô chỉ lạnh giọng cảnh cáo: “Lâm Bảo Châu, cô nói rõ ràng đi, rốt cuộc cô đã làm gì.” Lâm Bảo Châu nhìn Tô Thư Nghỉ, vẻ căm hận nơi đáy mắt càng sâu hơn. Cô ta phải mãi mãi trịch thượng trước mặt Tô Thư Nghị, tuyệt đối không thể thua được. “Tôi làm sao? Điều tôi nói là sự thật, đêm qua chị làm gì thì trong lòng chị biết rõ, rõ ràng đã kết hôn rồi còn tới khách sạn, còn mập mờ với đàn ông khác, chị còn có mặt mũi mà nói tôi à?” Lâm Bảo Châu càng chửi càng kích động, tủi thân mà Cố Gia Huy gây ra sáng nay bây giờ xông hết lên óc. Không ngờ răng lúc này một giọng nói nặng như búa bổ vang lên với Lâm Bảo Châu. ‘Lâm Bảo Châu, cô có biết mình đang nói chuyện với ai không? Lâm Bảo Châu quay đầu lại liền thấy người đàn ông vô cùng điển trai đang ngồi trên xe lăn từ từ di chuyển tới. Một người đàn ông xuất sắc như thế này, vừa xuất hiện trong sảnh khách sạn đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.