Chương 266 Tô Thư Nghỉ giơ tay lên muốn đánh Cố Mặc Ngôn, nhưng lại bị Cố Mặc Ngôn bắt lấy, đặt bàn tay nhỏ trắng nõn thon dài của cô bên miệng hôn khế một cái. “Anh cố ý đấy.” Anh nói thầm: “Anh đã không muốn ăn bữa cơm này từ lâu rồi. Tô Thư Nghỉ, chúng ta về nhà đi, anh không muốn ăn đồ ăn ở đây, bây giờ anh chỉ muốn ăn em thôi.” Mặt Tô Thư Nghỉ càng đỏ thêm: ‘Đừng nói lung tung, anh… ưm…’ Lời còn chưa dứt, Cố Mặc Ngôn đã hôn cô rỒi. Bờ môi của cô có sức hấp dân chí mạng với anh. Tô Thư Nghi tránh tránh né né, cũng không chống lại được bờ môi bá đạo mạnh mẽ của Cố Mặc Ngôn. Hai người hôn đến ngây ngất, như thể xung quanh là thế giới trống rồng. Không biết trôi qua bao lâu, Tô Thư Nghi chống đỡ cơ thể hơi nhữn ra, vịn lấy vai Cố Mặc Ngôn để anh dừng lại, thở hổn hển nói: ‘Cố Mặc Ngôn, chúng ta nên ra ngoài rồi, nếu không người bên ngoài sẽ tưởng răng chúng ta mất tích đấy, bị họn họ phát hiện thì không hay đâu.” “Phát hiện thì đã sao.’ Cố Mặc Ngôn không muốn kết thúc, anh còn chưa hôn đủ, sao có thể buông tha cho cô dễ dàng như vậy được. “Cố Mặc Ngôn, anh bình tĩnh lại đi. Một Tả Dao đã có thể gây nên chấn động lớn như thế này, huống hồ là chúng ta, nên đi thôi.” Tô Thư Nghỉ nhắc nhở. Cố Mặc Ngôn hít sâu một hơi, đè nén ngọn lửa trong người, để bản thân bĩnh tĩnh bình thường lại. Thực ra anh chẳng để ý việc bị người khác biết, Tô Thư Nghỉ là vợ của anh. Nhưng cách công khai như thế này, không phải điều mà anh muốn. Mắt Cố Mặc Ngôn hơi tối: ‘Chúng ta về nhà thôi.” Ai mà ngờ được, hai người ôm nhau vừa bước ra khỏi phòng thay đồ thì đã chạm mặt Tả Dao. Mắt Tả Dao trợn tròn xoe, như gặp phải ma vậy. Tô Thư Nghỉ cũng bị dọa cho rùng mình. Vậy mà Cố Mặc Ngôn còn có người phụ nữ khác! Tả Dao rất sốc, nhưng cô ta đã lấy lại sự bình tĩnh rất nhanh. Người phụ nữ trước mắt này, cho dù nhìn từ góc độ nào cũng không thể so được với mình, ngực không bằng cô ta, mông không bằng cô ta, khuôn mặt cũng chẳng bằng cô ta. Tả Dao cảm thấy mắt nhìn của Cố Mặc Ngôn chắc chắn có vấn đề. Anh lại thích cô gái này ư? Tả Dao lập tức nở một nụ cười quyến rũ, đi tới khom lưng dán sát lại gần Cố Mặc Ngôn, nói rằng: “Cố tổng, người ta đợi anh không nổi nữa, còn anh thì lại ở đây nói chuyện với người khác. Đi thôi, chúng quay về đi, tới nhà em ngồi lát nhé.” Tả Dao nhìn cách ăn mặc của Tô Thư Nghi với ánh mắt khinh bỉ. Tô Thư Nghi cảm thấy cảnh hai người phụ nữ tranh một người đàn ông quá máu chó, cô muốn nhanh chóng rời đi, bèn nói rằng: “Hai người nói chuyện đi, tôi đi trước đây.” Cố Mặc Ngôn kéo giật Tô Thư Nghi lại. Cố Mặc Ngôn vốn dĩ đã không có thiện cảm với Tả Dao rồi, bây giờ cô ta còn dám trêu ghẹo anh ngay trước mặt Tô Thư Nghi. Nếu hôm nay đã xác định được tấm lòng của Tô Thư Nghị, bất cứ ai khiến Tô Thư Nghỉ không thích, anh cũng không muốn nhìn thấy.