Chương 278 Nhưng Cố Mặc Ngôn không tin tưởng Quý Trung Khánh lãm, anh chỉ hỏi: “Có khi nào cậu lên giường với nhiều người phụ nữ quá nên quên mất không?” Quý Trung Khánh cài lại khuy áo, sửa lại quần áo rồi nghĩ ngợi: “Điều đó càng không thể, tôi có ghi chép lại hết, nếu không thì tôi có nhiều người phụ nữ như vậy, đầu óc tôi sẽ rối tung lên mất. Tôi chưa bao giờ gặp Tô Thư Nghỉ, cũng chưa từng lên giường với chị ấy.” Quý Trung Khánh xem lại lịch trình hằng ngày của hai năm trước: “Hai năm trước tôi chưa từng đến khách sạn Thế Kỷ, trong lịch trình cũng không ghi lại, tôi cũng không có ấn tượng về việc từng tới đó.” Nếu không phải Quý Trung Khánh thì chiếc khăn đó là của ai? Dương Tùng Đức tiếp tục hỏi: ‘Vậy còn chiếc khăn lụa? Chiếc khăn được may riêng thêu chữ ‘Q’ đó thì sao, nó do xưởng của anh sản xuất, còn có chữ ‘Q’, chữ cái đầu trong họ của anh.” Gì? Ngay cả Dương Tùng Đức cũng bắt đầu thẩm vấn anh ta, thì ra cả hai người đều coi anh ta là kẻ tình nghỉ à. Công lý ở đâu? Quý Trung Khánh trả lời: “Chiếc khăn lụa này rất giống cái của tôi, chữ ‘Q’ chỉ có thể là Quý thôi hả? Biết đâu là Quyền, Quân, Quốc… Từ ngữ nước T nhiều biết bao! Điều này chẳng thể chứng minh được gì cả.” Cố Mặc Ngôn thấp giọng trách Quý Trung Khánh: “Cậu đừng nguy biện, cậu biết sự lợi hại của tôi mà, tuyệt đối không chỉ đơn giản là đóng cửa xưởng khăn lụa của cậu đâu! Quý Trung Khánh, nếu khăn lụa không phải của cậu, cậu có biết có thể là của ai không?” Lâu rồi không thấy Cố Mặc Ngôn nghiêm †úc và quan tâm một người phụ nữ như vậy, Quý Trung Khánh không thể không cảm khái. Cố Mặc Ngôn của trước kia không cần sống dưới lớp mặt nạ, không cần che giấu năng lực của mình bằng chiếc xe lăn. Anh vui vẻ, hạnh phúc, tràn đầy năng lượng, chính thời gian và trải nghiệm đã thay đổi anh. Bây giờ Tô Thư Nghi bước vào cuộc sống của anh, Cố Mặc Ngôn cũng trở nên rạng rỡ hơn. Cố Mặc Ngôn thích người phụ nữ Tô Thư Nghỉ này như thế, vì tình nghĩa anh em, Quý Trung Khánh cũng nhất định sẽ trả lời thành thật, giúp đỡ hết sức mình. Quý Trung Khánh trả lời anh: “Tôi có nhiều khăn lụa lắm, năm nào cũng cho rất nhiều bạn bè và một số khách hàng quan trọng, nhưng có tặng thì cũng tặng cho những người bạn thân và có quan hệ tốt với tôi. Về chiếc khăn lụa hai năm trước, anh cho tôi vê suy nghĩ lại với điều tra thử đã. Cố Mặc Ngôn, anh yên tâm, chuyện của anh cũng là chuyện của tôi, tôi nhất định sẽ giúp anh điều tra rõ vụ khăn lụa!” Quý Trung Khánh vội vàng rời khỏi phòng làm việc, anh ta sợ Cố Mặc Ngôn và Dương Tùng Đức sẽ đổi ý, tiếp tục hãm hại anh ta, ba mươi sáu kế chạy vẫn là thượng sách. Có điều anh ta nhất định sẽ thực hiện những gì đã hứa với Cố Mặc Ngôn. Những lời Quý Trung Khánh nói làm Cố Mặc Ngôn rơi vào trầm tư. Đúng như Quý Trung Khánh đã nói, hầu hết bạn bè của anh ta đều là những người thân thiết, còn có một số khách hàng và bạn bè đã hợp tác với nhau nhiều năm, lẽ nào người đàn ông c**ng hi3p Tô Thư Nghi năm đó là một trong số đó? Trong số những người này có ai mà anh quen không? Ánh mắt Cố Mặc Ngôn tối sầm, vẻ mặt càng thêm khó coi. Mặc dù chuyện hai năm trước chỉ là ngoài ý muốn, nhưng anh đã quyết định sẽ dạy cho người đàn ông hai năm trước một bài học, nhưng nếu người đàn ông đó là người anh quen thì chẳng phải sẽ xấu hổ lắm sao?