Chương 285 Lâm Bảo Châu không cho Gố Gia Huy cơ hội phản bác, mục đích cô ta tới đây chuyến này đã đạt được đâu. Cô ta đặt tay lên bụng, thâm tình trìu mến nói: ‘Gia Huy, em có thai rồi! Em đã mang thai con của anh! Chúng ta có con rồi!” Có thai! Cô ta mang thai rồi! Cố Gia Huy cảm thấy Lâm Bảo Châu nhất định đang nói dối, đâu ra chuyện trùng hợp như vậy! Anh ta không thể chấp nhận được sự thật. Cố Gia Huy lắc đầu lia lịa: “Chuyện này không thể nào, chuyện này không thể nào, đây không phải sự thật! Lâm Bảo Châu, cô đừng giở trò nữa, vô ích thôi!” Giờ phút này tính cách đúng lý không chịu tha người của Lâm Bảo Châu phát huy hết sức nhuần nhuyễn. Cô ta nói tiếp: “Sao lại không thể, chuyện này do anh làm, lế nào anh quên rồi ư? Anh không nhớ tối hôm đó ca hát ở KTV, chúng †a đã có một buổi tối tuyệt vời như thế nào ở khách sạn sao? Em đã có thai vào lúc đó, Gia Huy, nó là con của anh! Anh không thể chối bỏ trách nhiệm và vứt bỏ hai mẹ con em được!” Lâm Bảo Châu nắm tay anh ta đặt lên bụng mình, nói với anh ta: “Đứa bé này là của hai chúng ta, nhưng giờ anh lại muốn chia tay với em, chẳng lẽ anh muốn sau khi nó được sinh ra sẽ không có ba sao? Gia Huy, dù anh có thành kiến và hiểu lầm em thế nào, nhưng trẻ con vân là người bị hại vô tội nhất! Gia Huy, anh tỉnh táo lại đi!” Lâm Bảo Châu cười thầm, nghĩ bụng, Cố Gia Huy, hãy cam chịu số phận đi, anh không thể thoát khỏi lòng bàn tay tôi đâu. Lâm Bảo Châu dịu dàng nói với giọng chan chứa tình mẹ: “Anh chạm thử xem, nó còn nhỏ thế này, vài tháng nữa chúng ta sẽ có thể nghe thấy nhịp tim của nó. Trong bụng em có con của Cố Gia Huy anh, em vui lắm, Gia Huy, em yêu đứa bé này lắm.” Rầm! Sự xuất hiện của đứa bé khiến Cố Gia Huy bàng hoàng như bị sét đánh. Lâm Bảo Châu thuận thế ngã vào lòng Cố Gia Huy, tỏ ra hạnh phúc như thể chuyện những bức ảnh bị vạch trần chưa hề xảy ra. Sau khi trấn an Cố Gia Huy, anh ta không còn nhắc về việc chia tay với cô ta nữa. Thế là, Lâm Bảo Châu vô cùng vui vẻ rời khỏi phòng làm việc của Cố Gia Huy, còn chào hỏi các đồng nghiệp trong phòng làm việc. Mọi người đều nói cô ta là con gái nhà giàu, kiêu căng ngạo mạn, là người không thể đắc tội. Lâm Bảo Châu phát hiện Tô Thư Nghi không có ở phòng làm việc. Nếu cô ở đây, cô ta nhất định sẽ dạy cho cô một bài học. Cô ta đang tiếc nuối thì không ngờ oan gia ngõ hẹp, gặp được Tô Thư Nghi đang cầm một xấp tài liệu ở lối vào thang máy trên hành lang. Tô Thư Nghi cũng nhìn thấy Lâm Bảo Châu. Xem ra có một số người, một số việc không thể tránh được. Ì Lúc này Lâm Bảo Châu rất muốn giết Tô Thư Nghị, chính vì sự xuất hiện của cô nên Cố Gia Huy mới nghi ngờ cô ta. Nếu không nhờ vừa rồi cô ta khăng khăng phủ nhận và đã có đối sách từ trước, có lẽ sẽ khó mà vượt qua được cửa ải khó khăn này! Tô Thư Nghỉ vốn định đi thang máy lên lầu, nhưng cô đổi ý quay lại phòng làm việc trước, thế nhưng lại bị Lâm Bảo Châu chặn đường. Lâm Bảo Châu lên tiếng: “Đừng đi vội vàng thế, chị gái của tôi ơi. Chúng ta tâm sự đi, chị không quan tâm tôi đến tìm Cố Gia Huy để làm gì à?” “Tôi không có hứng thú. Nếu không có gì thì tôi đi làm việc đây.”