Chương 310 Nhưng lời nói của Quý Trung Khánh lại bị Tô Thư Nghỉ ở bên cạnh nghe thấy, cô cũng rất muốn biết lý do nên đã hỏi anh ta tại sao lại nói vậy? Quý Trung Khánh biết Tô Thư Nghỉ đã biết về quá khứ của Trình Thu Uyển và Cố Mặc Ngôn, bèn nói nhỏ với cô: “Đây là quà sinh nhật Cố Mặc Ngôn tặng cho Trình Thu Uyển năm mười hai tuổi.” Tô Thư Nghi nhìn thấy biểu cảm của Cố Mặc Ngôn, quả thật không được tốt lắm. À, ra vậy. Tô Thư Nghi nghĩ, đồ của bạn gái cũ khi còn sống bị lấy ra bán đấu giá, thảo nào Cố Mặc Ngôn lại căng thẳng và tức giận. Trình Nam Quyền là anh trai, tại sao lại không biết giữ gìn di vật của em gái mình thế? Chẳng lẽ anh ta không biết ý nghĩa của món quà này với Trình Thu Uyển và Cố Mặc Ngôn ư? Hay là hôm nay anh ta đến đây bán đấu giá cây bút máy này là do cố tình, cố tình làm Cố Mặc Ngôn tức giận? Rốt cuộc bây giờ Cố Mặc Ngôn đang nghĩ gì? Người dân chương trình hỏi: “Trình tổng, anh có muốn lên sân khấu nói vài lời với mọi người không ạ?” Thấy Trình Nam Quyền đứng dậy đi lên, người dân chương trình cười bảo: “Xin mời mọi người nghe Trình tổng phát biểu.” Trình Nam Quyền lịch sự cầm míc lên, những người phụ nữ dưới sân khấu lập tức kinh ngạc thốt lên, đẹp trai quá. Trình Nam Quyền nhìn về phía Cố Mặc Ngôn rồi nói: “Sở dĩ tôi quyên góp di vật của em gái mình cho buổi đấu giá ngày hôm nay là vì muốn con bé được hạnh phúc trên thiên đường và tích phúc, đồng thời giúp đỡ những người nghèo có được cuộc sống tốt đẹp hơn. Tôi nghĩ nếu hôm nay em gái tôi còn sống, con bé cũng sẽ rất tán thành với hành động của tôi ngày hôm nay!” Tiếng võ tay vang lên dưới sân khấu. Đợi Trình Nam Quyền quay lại chỗ ngồi, người dân chương trình mới nói: “Vâng, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu đấu giá. Giá khởi điểm là ba trăm triệu, đấu giá bắt đầu!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! Cây bút máy này được gia công vô cùng tỉnh xảo và bảo quản rất tốt, nó lấp lánh dưới ánh đèn sợi đốt, quả là một thứ tuyệt đẹp. Ngòi bút máy được làm bằng vàng ròng, viết êm, để nhiều năm vẫn không hỏng, rất đáng giá, dùng nó ký hợp đồng cũng có vẻ rất có thân phận. Mọi người bắt đầu lần lượt đấu giá, ai nấy đều kích động. “Ba trăm triệu!” “Bốn trăm năm mươi triệu!” “Sáu trăm triệu!” Rất nhiều người tỏ ra như thể quyết tâm giành được nó, đây là vật phẩm đấu giá đầu tiên của buổi đấu giá, ai cũng muốn có được nó để nở mặt nở mày. Lòng bàn tay Cố Mặc Ngôn đang siết chặt đổ mồ hôi, anh đang nhân nhịn, nhưng khi nhìn thấy những người tham gia buổi đấu giá thích thú với cây bút máy này như thế, cuối cùng anh không nhịn nữa, dù thế nào anh cũng phải có được cây bút máy này! Cây bút máy này chỉ có thể thuộc về anhI Anh không thể trơ mắt nhìn nó bị người lạ lấy đi, anh biết nếu Trình Thu Uyển còn sống cũng sẽ nhất định không đồng ý! Cô ấy thích cây bút máy anh tặng này biết baol Quý Trung Khánh và Tô Thư Nghi đều quay sang nhìn Cố Mặc Ngôn, không biết anh có ra tay hay không. Trong lòng Tô Thư Nghi đầy mâu thuần, cô vừa không muốn Cố Mặc Ngôn đấu giá, vừa không muốn anh là một người không nhớ tình xưa.