Chương 706 “Nói đi là đi ngay, thế này thì coi thường đám người chúng ta quá Nghe thấy tiếng bàn tán của mọi người, Cố Mặc Ngôn cũng không muốn có thêm phiền phức, chỉ đành ngồi xuống họp tiếp Chuyện lần trước đã để lại ấn tượng rất không tốt đối với các cổ. đông của tập đoàn Cố Thị, nếu lại để mọi người có suy nghĩ gì về mình, sợ là sau này anh sẽ không có chỗ đứng trong tập đoàn Cố Thị nữa. Thấy Cố Mặc Ngôn tiếp tục ngồi xuống, trong mắt Cố Thành Vũ lóe lên vẻ đắc ý, đồng thời cũng thở phào một hơi trong lòng Trước đó Trình Thu Uyển gọi một cuộc điện thoại cho ông ta, bảo ông ta trưa nay nhất định phải giữ chân Cố Mặc Ngôn. Tuy ông †a không biết Trình Thu Uyển định làm gì, nhưng Trình Thu Uyển hứa rằng chỉ cần mình phối hợp với cô ta, sau này cô ta sẽ có cách khiến Cố Mặc Ngôn đưa cổ phần của tập đoàn Gố Thị trong tay anh cho mình. Dù gì cũng hợp tác với Trình Thu Uyển mấy lần rồi, Cố Thành Vũ tin thủ đoạn của người phụ nữ này, cô ta có năng lực này, cho. nên đã đồng ý với cô ta. ©ố Thành Vũ nói năng hùng hồn suốt hai tiếng đồng hồ, lúc này mới tuyên bố tan họp. Khó khăn lắm mới chịu đựng tới khi cuộc họp kết thúc, Cố Mặc. Ngôn ra khỏi phòng họp đầu tiên, điều này lại khiến đám cổ. đông đẳng sau bàn tán và bất mãn. Nhưng anh cũng không để ý. lắm, sự kiên nhãn của anh đã bị mai mòn từ khi nấy rồi, thực sự không thể ngồi thêm được nữa, những người này thích nghĩ thế nào thì nghĩ đi. Lái xe quay về tập đoàn Ngôn Diệu, Cố Mặc Ngôn định gọi điện cho Tô Thư Nghị, hỏi tình hình cụ thể cô khám thai thế nào. Tuy tới bây giờ anh vẫn không chấp nhận đứa bé kia lắm, nhưng lúc. cần quan tâm Tô Thư Nghỉ anh vẫn không bỏ qua Nhưng sờ vào túi áo mình, Cố Mặc Ngôn lại phát hiện không tìm thấy điện thoại mình đâu. Gọi thư kí ngoài cửa vào, Cố Mặc Ngôn dùng điện thoại của cô gọi vào số của mình, nghe thấy dì bảo mẫu trong nhà nghe máy, hóa ra là quên ở nhà. Sau khi kêu bảo mẫu đem điện thoại của mình tới công ty, Cố Mặc Ngôn gọi điện cho Tô Thư Nghi, nhưng lại không có ai bắt máy. Trong lòng thấy hơi lo lắng, Cố Mặc Ngôn lại gọi thêm vài cuộc, vẫn không có ai nghe. Ngay lúc trong lòng Cố Mặc Ngôn nôn nóng, định ra ngoài tới bệnh viện tìm Tô Thư Nghị, thư kí ngoài cửa đi vào, tay còn cầm thứ gì đó. *Tổng giám đốc Gố, đây là giấy tờ mà tổng giám đốc Trình Trình Nam Quyền của tập đoàn Trình Thị gửi cho anh.” Nói rồi, thư ký cung kính đưa văn kiện trong tay cho Cố Mặc Ngôn bằng hai tay. Trình Nam Quyền? Cố Mặc Ngôn thấy hơi khó hiểu, anh ta gửi gì cho mình vậy!? Nhưng khi mở túi giấy tờ ra, nhìn rõ nội dung bên trong rồi, Cố Mặc Ngôn lại sững sờ. Chỉ thấy trên giấy tờ tin bốn chữ: Đơn xin ly hôn. Hơn nữa chỗ ký tên dưới cùng của tờ giấy đã được ký ba chữ “Trình Thư Nghỉ”. “Trình Thư Nghi?” Cố Mặc Ngôn đọc cái tên này, là ai? Trình Nam Quyền vô duyên vô cớ gửi đơn xin ly hôn này cho mình làm gì!? Ngoài Tô Thư Nghi ra, mình còn ly hôn với ai được nữa? Đợi đã, Cố Mặc Ngôn càng ngày càng cảm thấy không ổn. Trình Thư Nghị, Thư Nghĩ! Lẽ nào là đơn ly hôn của Tô Thư Nghi với mình sao? Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?