Chương 710 Ánh mắt Trình Thu Uyển có chút né tránh. Chuyện Tô Thư Nghi và Cố Mặc Ngôn ly hôn đương nhiên là do Dương Tùng Đức nói với cô ta, nhưng cô ta không thể nói như thế, nếu không những chuyện cô ta uy hiếp Dương Tùng Đức phải làm sẽ bị bại lộ. “Là Trình Nam Quyền nói với em.” Trình Thu Uyển nhanh chóng suy nghĩ trong đầu rồi nói: “Chắc anh cũng đã biết chuyện em không phải là em gái ruột của Trình Nam Quyền rồi. Trước khi đi Trình Nam Quyền có gọi điện thoại cho em. Anh ấy nói Tô Thư Nghi đã hạ quyết tâm muốn ly hôn với anh.” Nói xong, Trình Thu Uyển càng ôm cánh tay Cố Mặc Ngôn chặt hơn, dùng giọng điệu nũng nịu cầu xin nói: “Cố Mặc Ngôn, nếu Tô Thư Nghỉ đã không cần anh thì anh đừng đi tìm cô ấy nữa, có được không?” “Đây là chuyện giữa anh và Tô Thư Nghỉ, không liên quan đến em! Buông ra!” Cố Mặc Ngôn cố gắng rút cánh tay của mình ra, Trình Thu Uyển bất lực năm chặt không buông. Nghe Cố Mặc Ngôn nói như vậy, Trình Thu Uyển cũng có chút suy sụp, lại bắt đầu khóc, vẻ mặt tràn đầy kích động: “Sao lại không liên quan đến em? Chuyện này đương nhiên liên quan đến eml Em yêu anh, em yêu anh! Anh có biết không!” Dù sao Trình Thu Uyển cũng là con gái, hơn nữa còn có tình cảm với Cố Mặc Ngôn thật. Bây giờ thấy mình vì Cố Mặc Ngôn làm nhiều chuyện như vậy nhưng anh vẫn không để trong lòng, vẫn chỉ một lòng muốn đi tìm người phụ nữ Tô Thư Nghi xấu xa kia, trong lòng không khỏi cảm thấy tổn thương. Sau khi nghe Trình Thu Uyển hét ra những lời này, trong lòng Cố Mặc Ngôn cũng cảm thấy chấn động, sao có thể như vậy? Lúc trước Trình Thu Uyển từng nói hiện tại chỉ xem anh như bạn bè bình thường thôi cơ mà? Trình Thu Uyển tiếp tục khóc: “Cố Mặc Ngôn, lúc trước em lừa anh thôi, em không thể nào xem anh như bạn bè bình thường được. Sở dĩ em nói với anh như vậy là bởi vì sợ anh sẽ phớt lờ em. Nước mắt Trình Thu Uyển rơi dữ dội: “Từ sau khi em khôi phục trí nhớ, nhớ ra anh, em liền lập tức từ nước ngoài quay về tìm anh. Em muốn nói với anh rằng em nhớ ra anh rồi, em còn muốn giải thích rõ ràng với anh chuyện đã xảy ra suốt những năm qua, em muốn ở bên cạnh anh một lần nữa! Nhưng sau khi em về nước lại phát hiện anh đã kết hôn rồi.” “Cố Mặc Ngôn, em cũng từng thử cố gắng nói với chính mình, anh đã là người đàn ông có vợ rồi, em không nên có bất kỳ tình cảm nam nữ nào với anh nữa. Nhưng em không có cách nào khiến bản thân quên anh đi, em yêu anh Cố Mặc Ngôn!” Lời tỏ tình của Trình Thu Uyển lúc này không những không làm Cố Mặc Ngôn cảm động, mà còn khiến anh cảm thấy phiên muộn. Nếu như sớm biết Trình Thu Uyển có suy nghĩ như vậy, anh tuyệt đối sẽ không làm việc chung với Trình Thu Uyển “Nhưng anh đã không còn tình cảm với em từ lâu rồi, bây giờ người anh yêu là Tô Thư Nghi, em buông anh ra, anh phải đi tìm cô ấy!” Cố Mặc Ngôn sốt ruột muốn thoát khỏi sự níu kéo của Trình Thu Uyển. Nghe Cố Mặc Ngôn nói thẳng thừng như vậy, trái tim Trình Thu Uyển tràn ngập sự ghen tị. Tại sao mình đã nói rõ ràng như vậy. rồi mà Cố Mặc Ngôn vẫn đi tìm Tô Thư Nghỉ chứ? Chẳng lẽ trong lòng anh không có một chút vị trí nào dành cho mình hay sao? Tô Thư Nghi! Đều tại cô! Đôi mắt Trình Thu Uyển hiện lên vẻ hung ác. Nếu không phải tại cô, sao Cố Mặc Ngôn lại có thể nói với tôi những lời như thế! Sao Trình Nam Quyền lại không cần đứa em gái là cô ta được, rõ ràng anh ta đã từng rất yêu chiều cô ta cơ mà. Giờ cô ta đã không còn là cô cả nhà họ Trình nữa rồi, nếu ngay cả Cố Mặc Ngôn cũng không cần cô ta nữa thì cô ta phải làm sao đây? Chẳng lẽ phải lưu lạc đầu đường xó chợ ư? Không! Cuộc đời của cô ta phải được người người ngưỡng mộ, cô †a tuyệt đối không cho phép mình trở nên thê thảm như vậy. Nghĩ đến đây, Trình Thu Uyển hạ quyết tâm, lập tức đưa ra quyết định.