Chương 715 Lúc này Dương Tùng Đức đang đứng ngoài phòng bệnh đợi Cố Mặc Ngôn, thấy Cố Mặc Ngôn đi ra, anh ta vội vàng chạy lên phía trước: “Cậu Cố, sao rồi? Trình Thu Uyển sao rồi.” Dương Tùng Đức sợ Trình Thu Uyển sẽ nhân cơ hội này đưa ra yêu cầu gì đó quá đáng. Cố Mặc Ngôn không trả lời câu hỏi của Dương Tùng Đức, anh kìm nén nhìn Dương Tùng Đức rồi nói: “Đưa đơn ly hôn Trình Nam Quyền gửi tới cho tôi, tôi ký.” “Cậu Cố, anh không thể ký được!” Dương Tùng Đức vội nói, anh ta biết chắc hẳn đây là trò quỷ của Trình Thu Uyển. Nếu không, với tình cảm cậu Cố dành cho mợ chủ, sao anh có thể đồng ý ký đơn ly hôn được. Bây giờ Dương Tùng Đức chỉ ước gì có thể nói hết những chuyện Trình Thu Uyển đã làm cho Cố Mặc Ngôn biết. “Cậu Cố, chắc chắn mợ chủ đang đợi anh đến tìm cô ấy, anh không thể..” Dương Tùng Đức còn muốn khuyên Cố Mặc Ngôn nhưng lại bị anh cắt ngang. “Tôi tự có kế hoạch của mình, hơn nữa tôi cũng đã suy nghĩ kỹ rồi, đi lấy cho tôi đi.” Thấy Cố Mặc Ngôn đã có quyết định, Dương Tùng Đức cũng. không thể nói thêm được gì nữa: “Vâng, bây giờ tôi sẽ quay về công ty lấy.” Sau khi nói xong, Dương Tùng Đức bèn rời khỏi bệnh. viện. Trên đường lái xe về công ty, Dương Tùng Đức vô cùng áy náy, Cố Mặc Ngôn và Tô Thư Nghi đi đến bước đường ngày hôm nay cũng có một phần trách nhiệm của anh ta trong đó. Tuy anh ta cũng là bị Trình Thu Uyển bắt ép, nhưng anh ta đã phản bội Cố Mặc Ngôn rồi làm ra những việc không thể tha thứ được là sự: thật, không thể nào phủ định. Đừng nói là Cố Mặc Ngôn và Tô Thư Nghi, ngay cả anh ta cũng không thể tha thứ cho mình, xem ra sau này anh ta chỉ đành tìm cách bù đắp lại lỗi lầm mình đã gây ra cho họ thôi. Sau khi quay về văn phòng lấy đơn ly hôn, không lâu sau Dương Tùng Đức đã quay trở về bệnh viện. Nhìn đơn ly hôn trước mặt, Cố Mặc Ngôn cầm lấy cây bút Dương Tùng Đức đưa tới, nhưng lại do dự không đặt bút ký tên của mình. Nhớ lại tháng ngày trước đây mình và Tô Thư Nghỉ ở bên nhau, Cố Mặc Ngôn thấy rất xót xa. Chỉ cần anh ký tên của mình lên tờ giấy này, cũng đồng nghĩa với việc sau này Tô Thư Nghi sẽ chẳng còn quan hệ gì với anh nữa. Nghĩ đến đây, Cố Mặc Ngôn nở một nụ cười khổ, trước đây anh và Tô Thư Nghỉ đã có với nhau nhiều ký ức đẹp đẽ đến thế, không. lẽ bây giờ lại phải kết thúc băng cách này hay sao? Chỉ cần vài nét bút là có thể quyết định mối quan hệ giữa hai người ư? “Cậu Cố, anh có cần suy nghĩ lại không, bây giờ đuổi theo mợ chủ vẫn còn kịp đấy.” Thấy được sự đau khổ trên gương mặt của Cố Mặc Ngôn, Dương Tùng Đức vẫn không từ bỏ hy vọng mà khuyên nhủ anh. Cố ặc Ngôn bỗng hoàn hồn khi nghe thấy Dương Tùng Đức nói như thế, anh ngẩng đầu nhìn về phía phòng bệnh của Trình Thu Uyển. Nhớ lại những lời kể lể trong nước mắt của Trình Thu Uyển vừa rồi với mình, Cố Mặc Ngôn nhẫn tâm nhìn sang chỗ khác rồi nhanh chóng đặt bút ký tên của mình lên đơn ly hôn. Sau khi ký xong, Cố Mặc Ngôn cũng không nhìn nó thêm lần nào nữa, anh đưa nó cho Dương Tùng Đức: “Lúc nào đấy gửi nó cho Trình Nam Quyên.” “Vâng.” Dương Tùng Đức ủ rũ nhận lấy đơn ly hôn, cuối cùng anh †a vẫn không khuyên được Cố Mặc Ngôn “Cậu ở đây chăm sóc Trình Thu Uyển cho tôi, bây giờ c‹ có người ở bên, tôi muốn ra ngoài một mình cho bình tĩnh lại.” Cố Mặc Ngôn dặn dò Dương Tùng Đức. Bây giờ anh thật sự không có tâm trạng, cũng không biết nên đối mặt thế nào với Trình Thu Uyển. Anh cần không gian và thời gian để suy nghĩ xem sắp tới rốt cuộc mình nên làm gì. “Vâng.” Dương Tùng Đức trả lời.
Chương 716
Nguồn thiếu chương.