Chương 763Thắc mắc của cô ta rất nhanh đã có câu trả Ngôn rất đỗi tự nhiên đi tới trước mặt của hai người bên phía Trình Thư Nghi.“Không biết có tiện không nếu tôi ăn cơm cùng với hai người?” Cố Mặc Ngôn nói chuyện rất khách sáo, nhưng đôi mắt thì lại nhìn chăm chäm Hà Kim Minh, trong ánh mắt đó tựa như mang theo giá buốt khiến người nhìn vào không rét thì cũng ớn lạnh.Trình Thư Nghỉ thấy Cố Mặc Ngôn đột nhiên xuất hiện trước mặt mình thì lập tức hoảng loạn, nhưng sau đó cô đã nhanh chóng bình tĩnh lại rồi lạnh lùng nói: “Ngại quá, e là không tiện lắm đâu.”“Vậy sao? Anh lại không thấy có gì không tiện cả.” Nói xong, Cố Mặc Ngôn liền ngồi xuống bên cạnh Tô Thư Nghi, anh tự động làm lơ đi ánh mắt ngạc nhiên lại mang theo chút không vui của Hà Kim Minh ở bên cạnh.“Anh đứng dậy mau, tôi đã nói là không tiện rồi!” Trình Thư Nghi tức đến nỗi mặt đỏ bừng vì hành động cương quyết này của Cố Mặc Ngôn, nhưng cô lại không thể duỗi tay đẩy thẳng anh ra được nên chỉ đành dịch người cách anh xa một chút.Nhưng Cố Mặc Ngôn lại đứng dậy dịch sát người vào Trình Thư Nghỉ, đôi mắt anh ánh lên sự tức giận, sau đó anh ngẩng đầu nhìn Hà Kim Minh bằng ánh mắt mang theo sự khiêu khích rõ rằng.Hà Kim Minh không hiểu tại sao cái anh vừa mới đến này lại thù hằn mình như thế, nhưng trông thấy anh và Trình Thư Nghỉ ngồi sát vào nhau thế kia, sắc mặt của anh ta cũng không tốt lắm.“Anh này, xin hỏi anh là ai vậy?” Anh ta lên tiếng, lắc lắc rượu vang trong tay mình, giọng điệu không được tốt cho lắm.“Anh không biết sao?” Cố Mặc Ngôn nhướng mày: ‘Vậy để tôi tự giới thiệu về mình một chút, tôi là chồng của Trình Thư Nghi, Cố Mặc Ngôn.”“Là chồng cũ!” Trình Thư Nghỉ nhìn Cố Mặc Ngôn rồi tức giận nói: *Cố Mặc Ngôn, anh đừng quên, chính anh đã ký tên của mình lên giấy ly hôn, chúng ta đã ly hôn rồi.”Cố Mặc Ngôn thấy Trình Thư Nghỉ vội vàng phân định rạch ròi quan hệ với mình như thế thì cơn ghen trong lòng anh càng sục SôÏ.Không lẽ cô thật sự thích người đàn ông đối diện sao? Vì vậy cô mới vội vàng giải thích mình không có quan hệ với anh như thế?Hừ, chẳng qua cũng chỉ là một tên ẻo lả thôi, anh ta thì có điểm gì tốt chứ!Không ngờ lâu ngày không gặp, gu của Tô Thư Nghỉ lại kém đến thết “Năm đó do anh có nỗi khổ tâm, sau này anh sẽ giải thích với em, bây giờ anh muốn theo đuổi lại em.” Cố Mặc Ngôn nghiêm túc.nhìn thẳng vào mắt của Trình Thư Nghi, từng câu từng chữ nói ra quyết tâm của mình, giọng nói trầm thấp, vô cùng nghiêm túc.“Gó nỗi khổ tâm ư? Nói cũng hay đấy, sao anh không nói sau khi mình làm ra những chuyện không còn nhân tính đó thì thấy cắn rứt lương tâm đi?” Trình Thư Nghi mỉa mai, có vẻ như cô không hề tin những lời Cố Mặc Ngôn nói: “Hơn nữa, bây giờ tôi nói rõ ràng với anh, tôi đã không còn thích anh nữa rồi.”Cố Mặc Ngôn chau mày vì những lời nói đó của Trình Thư Nghị, lần trước cô nói anh không từ thủ đoạn, lần này lại nói anh làm chuyện không còn nhân tính. Rốt cuộc anh đã làm gì mà khiến cô nói anh như thế?Anh thừa nhận, năm đó anh giải quyết mọi chuyện chưa đủ chu đáo, nhưng không bao giờ anh làm chuyện gì phụ lòng cô.Có phải… đứa con đã mất năm đó khiến cô vẫn còn oán giận anh không?Nhưng đây không phải là lúc truy cứu chuyện này, anh càng để ý đến câu nói phía sau của cô hơn.“Không thích anh, vậy em thích ai?” Trong đôi mắt của Cố Mặc: Ngôn mang theo cơn giận.“Tôi thích ai không cần anh quan tâm!” Trình Thư Nghi nạt lại, dù gì hai người họ cũng ly hôn rồi, bây giờ anh còn tư cách gì mà quản chuyện của cô chứ!