Chương 768“Mẹ, khi nãy mẹ đi đâu vậy?”Có nhìn thấy ba không? Thật ra đây mới là câu hỏi mà Manh Bảo đang muốn hỏi.Không muốn để cậu bé biết Cố Mặc Ngôn cũng ở đây, sợ rằng cậu bé sẽ nháo loạn đi tìm ba, Trình Thư Nghỉ vuốt nhẹ chóp mũi Manh Bảo, cưng chiều nói: “Mẹ ở nhà hàng, ăn cơm xong rồi thì quay trở lại với quỷ con này đây”“Vậy mẹ có nhìn thấy ba không?” Cuối cùng thì trẻ con vẫn không biết cách che giấu cảm xúc của bản thân, Manh Bảo nhìn về phía Trình Thư Nghị, trong mắt ngập tràn hào hứng: “Mới nấy con thấy ba ở nhà hàng, mẹ có nhìn thấy ba không?”Nghe Manh Bảo nhắc tới Cố Mặc Ngôn, biểu cảm trên mặt của Trình Thư Nghỉ không nhịn được mà lạnh xuống: “Vậy sao? Mẹ không nhìn thấy.”“Nhưng mà ba ngồi phía đối diện với chúng ta mà, mẹ thật sự không nhìn thấy sao?” Manh Bảo vội hỏi, chẳng lẽ kế hoạch của cậu bé cuối cùng vẫn thất bại rồi ư?Phải biết rằng cậu bé đồng ý tới du thuyền cùng chú Hà đáng ghét gì đó chính là vì muốn tạo ra cơ hội gặp mặt bất ngờ cho ba mẹ đó!“Mẹ thật sự không nhìn thấy.” Trình Thư Nghi không muốn thảo luận đề tài về Cố Mặc Ngôn với Manh Bảo, cho nên tranh thủ chuyển đề tài.Mặc dù Manh Bảo còn nhỏ tuổi nhưng cũng cảm nhận được dường như mẹ rất ghét ba. Cậu bé cũng không muốn chọc cho mẹ không vui nên liên ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của cô, không nhắc lại chuyện mình nhìn thấy Cố Mặc Ngôn nữa.Nhưng trong lòng thì lại thầm nghĩ ngợi, xem ra giữa ba và mẹ nhất định là có hiểu lâm gì đó rồi, mình nhất định phải nghĩ cách giúp hai người gỡ bỏ khúc mắc mới được.Sáng hôm sau, vì tránh để Cố Mặc Ngôn nhìn thấy Manh Bảo nên Trình Thư Nghi đã gọi một đống điểm tâm bảo người ta mang tới cửa phòng. Sau khi cho Manh Bảo ăn xong điểm tâm, Trình Thư Nghỉ lại dặn dò cậu bé vài câu.“Manh Bảo, con ngoan ngoãn ở phòng đợi mẹ, tí nữa mẹ sẽ quay trở lại với con. Hứa với mẹ không được chạy loạn được không?Nếu không mẹ sẽ lo lắng đấy.”“Con biết rồi mẹ, con sẽ ở phòng chờ mẹ, không đi đâu cả.”“Manh Bảo ngoan lắm.” Trình Thư Nghỉ mỉm cười xoa đầu cậu bé, không nhịn được mà ôm lấy cậu một cái. Có đôi lúc con trai hiểu chuyện cũng khiến cô cảm thấy hơi xót lòng.“Mẹ, mẹ mau đi đi ạ.” Manh Bảo nhô cái đầu nhỏ ra từ vòng tay.của Trình Thư Nghi rồi thúc giục, nói không chừng hôm nay mẹ sẽ gặp được ba.“Được, vậy mẹ đi nha”” Trình Thư Nghi chưa buông tha, phải hôn Manh Bảo một cái sau đó mới đứng lên đi khỏi phòng.Đến nhà hàng, cô không khỏi mừng thầm khi thấy điều mình dự.đoán trước, quả nhiên lại gặp Cố Mặc Ngôn. Nhìn thấy Trình Thu Uyển ngồi đối diện anh đang cười vui vẻ, Trình Thư Nghỉ nhếch mép nở một nụ cười khẩy.Ngày hôm qua anh còn nói chắc nịch cam đoan rằng mình với Trình Thu Uyển không có mối quan hệ gì cả, bây giờ thì lại đang ngọt ngào vui vẻ cùng ăn điểm tâm, xem ra lời đàn ông nói quả thật không thể dễ dàng tin tưởng.Đảo mắt nhìn xung quanh, Trình Thư Nghỉ thấy Hà Kim Minh đang ở cách mình không xa vấy tay về phía cô nên cũng nhấc chân qua tới chỗ của người kia.