Chương 935 “Tổng biên tập Trình, em có thể hỏi chị một câu được không?” Cô nhân viên thực tập ngồi bên cạnh Trình Thư Nghi hỏi, cô gái này tên là Ôn Nhã Linh, vừa tốt nghiệp đại học, mới tới toà soạn chưa lâu, khuôn mặt rất xinh, mắt to, mũi cao, là kiểu càng nhìn càng thấy thích. “Câu gì?” Trình Thư Nghi nhìn cô ta, lúc trước khi nhìn sơ yếu lý lịch của Ôn Nhã Linh, cô đã cảm thấy cô gái này rất xuất sắc, sự thật chứng minh phán đoán của cô là đúng. Tuy Ôn Nhã Linh còn trẻ, năm nay mới hai mươi hai nhưng năng lực làm việc rất tốt, trong rất nhiều việc đều có quan điểm riêng, nếu mài giữa rèn luyện thêm, có thể đoán được sẽ là một nhân tài trong giới báo. “Có phải Cố tổng đang theo đuổi chị không? Hai người định quay: lại với nhau ạ?” Ôn Nhã Linh chớp đôi mắt to, hồi hộp chờ đợi câu trả lời của Trình Thư Nghĩ. “Không, giữa chúng tôi là không thể nào.” Trình Thư Nghi trả lời không chút do dự, trong lòng thấy hơi bực với Cố Mặc Ngôn. Đều †ại anh đòi đi theo nên mới gây ra hiểu lầm thế này, không biết bây giờ mọi người đã nói về cô sau lưng thế nào nữa? “Thật ạ?” Nghe Trình Thư Nghi phủ nhận, vẻ mặt Ôn Nhã Linh rất kích động: “Tổng biên tập, chị thật sự không định quay lại với Cố tổng ạ?” “Đúng, đúng thế.” Trình Thư Nghi chần chừ gật đầu, không hiểu vì sao cô ta lại kinh ngạc mừng rỡ như vậy. “Vậy em có thể theo đuổi Cố tổng không?” Ôn Nhã Linh hạ thấp giọng hỏi Trình Thư Nghi, nhìn cô bằng ánh mắt sáng ngời. “Gô nói gì!?” Trình Thư Nghi hơi không dám tin vào điều mình vừa nghe, Ôn Nhã Linh lại định chủ động theo đuổi Cố Mặc Ngôn ư! “Không được ạ?” Thấy phản ứng của Trình Thư Nghi, vẻ mặt Ôn Nhã Linh hơi thất vọng: “Chẳng lẽ tổng biên tập vẫn thích Cố tổng? Nếu vậy thì em. “Không không!” Trình Thư Nghi vội vàng phủ nhận: “Tôi chỉ thấy hơi lạ vì cô thích anh ta thôi, dẫu sao tuổi tác giữa hai người chênh lệch cũng khá lớn.” “Chuyện đó thì có gì đâu?” Vẻ mặt Ôn Nhã Linh lại trở nên kích động: “Em vẫn luôn thích đàn ông trưởng thành, ổn định, huống hồ Cố tổng còn đẹp trai như vậy, nhìn không khác gì người hai tám, hai chín tuổi.” “Vậy sao?” Nghe Ôn Nhã Linh nói như vậy, không biết vì sao Trình Thư Nghi lại thấy lòng mình hơi nghẹn, rất khó chịu, còn có nỗi bực dọc khó hiểu. Nghĩ đi nghĩ lại, cô cho rằng cảm giác khó chịu này là do Cố Mặc Ngôn, nói anh rất biết lừa con gái quả nhiên không sai. Cái câu “lưu manh giả danh tri thức” đúng là để nói về người như anh, bề ngoài nhìn có vẻ tao nhã lịch sự, chứ thực ra bụng dạ lại vô cùng hung ác. “Tổng biên tập, nếu chị không định quay lại với Cố tổng thì có thể giúp em một việc được không?” Ôn Nhã Linh thận trọng nhìn Cố Mặc Ngôn phía trước, quay đầu nói nhỏ với Trình Thư Nghi. “Giúp gì?” Trình Thư Nghi cố đè nén sự bực dọc bất an trong lòng, giữ vẻ mặt bình tĩnh, không muốn bị chuyện của Cố Mặc. Ngôn ảnh hưởng đến tâm trạng mình quá nhiều. “Lát nữa chúng ta sẽ đi cáp treo lên đảo cảm trại, tổng biên tập có thể giúp đỡ để em được ngồi cùng cáp treo với Cố tổng không? Em muốn có nhiều cơ hội tiếp xúc với anh ấy hơn. Ôn Nhã Linh chắp hai tay lại, dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Trình Thư Nghi. “Chuyện này…” Trình Thư Nghi hơi khó xử, làm như vậy có phải là cô can thiệp nhiều quá không? Nếu Cố Mặc Ngôn biết chắc sẽ giận nhỉ? “Tổng biên tập, làm ơn đi, làm ơn đi, chị giúp em đi mà~” Ôn Nhã Linh nững nịu lắc lư cánh tay Trình Thư Nghi: “Em thật sự rất muốn để Cố tổng hiểu về em, biết đâu… biết đâu anh ấy sẽ thích em.” Nói tới đây, mặt Ôn Nhã Linh thoáng ửng hồng, cô ta cúi đầu trông như thể đang ngượng ngùng. Nhìn khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp trước mặt, Trình Thư Nghi cảm thấy Ôn Nhã Linh nghĩ như vậy cũng không có gì lạ. Đàn ông mà, ai lại không thích con gái trẻ đẹp? Đương nhiên Cố Mặc Ngôn sẽ không ngoại lệ, nếu không lúc trước đã không dây dưa với Trình Thu Uyển Nếu Cố Mặc Ngôn thực sự thích Ôn Nhã Linh thì có lẽ sẽ không nói những lời như muốn theo đuổi lại cô nữa đúng không? Nếu thật sự là vậy thì cũng không phải chuyện xấu, nếu có thể khiến anh từ bỏ mình, giúp Ôn Nhã Linh một tay cũng không hẳn là không thể.