Nhân vật trong truyện gồm:
. Vũ Linh An (nó): tuổi, lớp , học cũng OK. Tính tình vui vẻ, hòa đồng, cũng xinh xinh, đôi lúc hâm hâm dở dở chẳng ai hay cả. Nó biết "người đó" trong một dịp rất đặc biệt và bắt đầu yêu.
. Tạ Thanh Hà (nhỏ): tuổi, học lớp , bạn thân nó, giỏi hơn nó,Tính tình hòa đồng, xinh xắn ngang nó luôn.Nó vẫn chưa có mối tình nào vắt vai nhưng sau thì cũng thoát khỏi ảnh FA ngàn năm.
. Nguyễn Minh Đức (hắn): tuổi, hơn nó tuổi, đẹp trai, là lớp trưởng của một lớp siêu..ngoan, tính tình lạnh lùng, đôi lúc dễ thương. Cứ thấy nó là mặt nhìn chằm chằm không hiểu tại sao nữa...
. Phạm Minh Hiếu (anh): tuổi, bạn hắn, thân nhau lắm! Học giỏi, đôi lúc "BỰA". Tính tình mưa nắng thất thường,nhưng rất thông minh, cũng khá đẹp trai. Sau là một cặp với nhỏ.
. Nguyễn Diễm Nhi (cô ta): tuổi, học cũng được, yêu hắn nhiều vô cùng và muốn cướp đoạt được hắn bằng mọi giá nên bất chấp âm mưu cay độc. Mặt xinh nhờ phấn son, tính tình thì chảnh, không xem ai ra gì.
. Mộc Hàn Phương(chị): chị kết nghĩa của nó tuổi, học giỏi, xinh lắm. Luôn yêu thương và giúp nó giải quyết mọi việc khó khắn.
Sẽ còn nhiều nhân vật nữa nhưng mình sẽ giới thiệu sau trong truyện luôn nha!!! Tạm thời là một nấy thôi nha mọi người.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- Linh Annnnnnnnnn! Mày có dậy không? Không định đi chơi hả con hâm kia- Chẳng còn tiếng hét rung trời lở đất nào khác là Hà
- Ừ! Ừ! Ừ! Tao dậy đây! Mày đừng la nữa nha!- Nó lồm cồm ngồi dậy ngơ ngác nhìn xung quanh và thấy đồng hồ điểm h...Nó giật mình mở to mắt hét:
- Trời!!! Muộn...muộn giờ rồi.
Nó nhanh chóng vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân, thay quần áo. Hôm nay nó ăn mặc xì teen hơn thường ngày với áo sơ mi trắng và quần jean cào, đôi giày thể thao và túi xách màu đen đắt tiền. Nó chẳng thèm nhìn lại xem mình đã đẹp hay chưa, liền chạy một mạch xuống lầu. Vừa xuống thì nhỏ đã ngồi ở ghế sopha thản nhiên bảo:
-Mày có đi không? Mày xinh rồi nên đi nhanh lên dùm tao cái! Ăn cái gì thì lẹ lên...
Nó chẳng nói gì cầm tạm cái bánh mì kẹp rồi kéo nhỏ đi ra khỏi đường.
Tìm chiếc taxi nào đó rồi leo lên xe và đến trường nhanh thật nhanh.
Chưa đầy phút thì tụi nó đã có mặt ở trường. May thật! Trường chưa đi mà đang đợi thêm vài đứa học sinh nữa trong đó có tụi nó.
-Thầy ạ! Em đến rồi!!- Nhỏ nhanh nhảu gọi thầy chủ nhiệm của tụi nó.
-Sao đây? Lại"ngủ nướng" hả hai em học trò yêu quý?-Thầy nghiêm khắc nhìn tụi nó.
Cứng họng, hai đứa đứng tạm một chỗ ít người để rút cái phone ra lên face giết thời gian. Nó mở face ra thì đã thấy cái hình thằng nào đó vừa up lên. Mặt cũng đẹp đấy! Nhưng hình như là học sinh trường nó. Nó quan sát kĩ rồi quay sang nhỏ hỏi:
-Thằng nào đây mày? Hình như là học sinh trường mình hay sao ấy?
- Ừ! Thằng lớp trưởng lớp B đó mầy...Quan tâm làm gì. Nó đẹp kệ nó.-Nhỏ than nhiên nói.
Nó nhìn vào hình bình luận một câu: "Vừa mở face ra đã thấy mặt người rồi. Dù sao cũng là học sinh cùng một trường nên bão like cho nhé?"
Nó cười hì rồi sau đó nghe thất tiếng thất thanh thông báo của cô hiệu trưởng:
- Nào! Tất cả các học sinh tụ lại đây! Nghe cô đọc tên rồi lên theo tên xe nha!-Cô hiệu trưởng dịu dàng nói.
-Vâng ạ!-Tụi học sinh đồng thanh.
-LÊN ĐƯỜNG!- Cả đám học sinh hô to.
Ngồi trên xe, nó chẳng làm gì chỉ có ngồi bên cô chủ nhiệm chính của tụi nó thôi. Nó quý cô lắm! Vì cô vừa xinh, vừa hiền, vừa giỏi.
Nó cứ lướt face thì thấy ai đó bình luận lại cái ảnh vừa rồi với một câu: "Linh An Cảm ơn lời khen bất đắc dĩ nhé! Cần gì phải lên face nói chuyện. Chúng ta ngồi cùng một xe mà."
Nó ngạc nhiên vì câu trả lời của hắn.Thôi! Cạn lời...Nó chẳng thèm bình luận lại nữa.
Gần một tiếng sau thì xe đã đến địa điểm Tháp tầng(T/giả: tên tự nghĩ đó).Đó là cảnh quan đẹp nhất nhì của đất nước nên nó hào hứng lắm.Cầm sẵn cái phone cùng nhỏ đi với đoàn nhưng nó lại không để ý có ánh mắt nào đó với câu nói ẩn ý:
-Cô nhóc này! Em sẽ biết tay tôi!
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ẩn ý này là gì? Câu nói ấy có liên quan gì đến nó chăng? Muốn biết thì hãy đón xem chương tiếp nha! Tạm biệt mọi người.