Ông Xã Hợp Đồng

chương 114

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mạnh Kiều Dịch và Vạn Tố Y trên đường về nhà đều dồn hết sự chú ý vào Ui Da. VẠn Tố Y là vì Ui Da quá đáng yêu khiến cô không thể rời mắt, còn Mạnh Kiều Dịch chắc hẳn là vì đề phòng.

Mạnh Kiều Dịch vốn dĩ chưa từng tiếp xúc với vật nuôi, nhìn thấy chúng, y như nhìn thấy quái vật, dù có là thấy chúng ở trong lồng, anh cũng pahir tránh xa.

Mà việc của Tào Lan và LÍ Nhược Hàm hình như hai người họ đều không để tâm nữa, thậm chí không đủ sức gây sự chú ý để họ phải nhắc lại.

Nhưng tình cảnh lúc đó của bốn người họ lại có tầm ảnh hưởng nhất định đến Lí Nhược Hàm.

Lúc Lí Nhược Hàm kéo tay Tào Lan ra khỏi tiệm thú cưng, Tào Lan luôn miệng nói: “chúng ta có làm gì sai đâu chứ? Sao chúng ta phải đi? Cớ vì sao phải nghe lời họ? Bọn họ là cái gì àm mình phải nghe lời?”

“Mẹ! Mẹ đừng nói nữa!” Vì vẫn còn chưa hoàn toàn rời khỏi tiệm Thú cưng, Lí Nhược Hàm sợ bị Mạnh Kiều Dịch nghe thấy.

Nhưng Tào Lan là vậy, lúc ban đầu mà nổi giận với bà ta không có tác dụng, đợi đến khi cảm nhận được thái độ đối với bà ta ôn hòa hơn rồi, bà ta mới bắt đầu bốc hỏa. Tào Lan bất mãn nhìn Lí Nhược Hàm tiếp tục nói: “không phải, này nhé con là thiên kim nhà họ Lí, ngày trước con khinh thường nhất là Vạn Tố Y đấy thôi, sao bây giờ lại hạ giọng hạ mình với cô ta thế, chẳng giống con gì cả.”

Tào Lan trước đó có nói gì cô đều có thể nhẫn nhịn, cố gắng kiềm chế nõi bực tức, nhưng bà vừa nói xong câu này, Lí Nhược Hàm liền không khống chế được cảm xúc nữa. Cô Ta buông tay Tào Lan nhìn bà cười nhạt: “Mẹ nghĩ là con muốn thế lắm sao? Mẹ nghĩ là con đang hạ mình với Vạn Tố Y đấy á?”

Cảm thấy được có gì đó không ổn,Tào Lan liền im bặt. Nhưng trên mặt vẫn không hề thoải mái chút nào, nói gì thì nói bà ta vẫn là bề trên, Lí Nhược Hàm nổi giận với bà, bà còn phải nhẫn nhịn, đúng là không biết điều mà!

“Con đấy là ha giọng với chồng cô ta! Mẹ có biết chồng cô ta thân thế như nào không?” cành nói Lí Nhược Hàm càng bực mình không khống chế được, không hoàn toàn là vì Tào Lan, một phần là vì đối với Vạn Tố Y không mấy cam lòng.

Người đàn bà như Vạn Tố Y, lấy tư cách gì mà gả cho Mạnh Kiều Dịch!

“Chồng tốt thì đã sao, A Dần cũng đâu có thua kém gì. Nếu con thấy trong lòng không vui, để mẹ bảo A Dần đưa con đi chơi cho khuây khỏa, mẹ tin A Dần của chúng ta không thua kém gì chồng của Vạn Tố Y.” Tào Lan nhìn trộm Lí Nhược Hàm, lần này bà dùng giọng cực kỳ nhỏ nhẹ.

Nhưng những lời vô tri như này thốt ra từ miệng Tào Lan, không cần biết là vì bà muốn xoa dịu cô, hay phóng thích sự bất mãn của bản thân bà, đều thuận lợi bới móc lên sự bất mãn của Lí Nhược Hàm.

Lí Nhược Hàm lửa giận cao ngút hét lên với Tào Lan: “con bà, con bà! Trong lòng bà con bà giỏi đến thế là cùng? Bà tưởng con bà thật sự có khả năng kinh động trời đất chắc? Bà có biết để gả cho Lương Dần tôi đã phải thuyết phục bố như nào? Bố tôi rất khinh thường Lương Dần, anh ta không phải con nhà giàu, anh ta chỉ dựa vào tiền lương hàng năm mà sống qua ngày, đúng, lương hơn trăm vạn mỗi năm thì đã sao? Đối với nhà họ Lí nhiêu đấy chưa đủ gọi là tiền. BÀ nhìn thấy bố tôi đối xử như nào với Mạnh Kiều Dịch không? Bố tôi ngần ấy tuổi rồi vẫn phải khách khí với chồng Vạn Tố Y, thậm chí còn phải lấy lòng, bà là cái gì? Bà lấy tư cách gì chỉ trích người ta!”

Lí Nhược Hàm bị Tào Lan khiến cho kích động mà phóng thích hết lửa giận trong lòng, Tào Lan không đầu không não mà lại hung hăng thật sự khiến cô ta chán ghét.

Tào Lan nghe Lí Nhược hàm nói những lời này, có chút không tin, do dự nhìn Lí Nhược Hàm hỏi: “chồng Vạn Tố Y....lợi hại thế thật á?”

Lí Nhược Hàm nhìn chằm chằm Tào Lan, lạnh lùng cười một tiếng, cô ta cảm thấy những lời vừa nãy nói như không nói. Tào Lan vốn dĩ không nghe hiểu cô đang nói gì!

“Thế có phải là Lương Dần cũng phải nể mặt anh ta không?” nhìn thấy Lí Nhược Hàm đi trước rồi, Tào Lan mới đuổi theo hỏi.

Lí Nhược Hàm vẻ mặt mỉa mai: “không chỉ phải nể mặt, mẹ có biết nếu không có cách nào để dây dưa với Mạnh Kiều Dịch thì Lương Dần sẽ mất đi bao nhiêu cơ hội không? Nói một câu khó nghe thì là, nếu Mạnh Kiều Dịch tính tiểu nhân chút thôi, cố ý đối đầu Lương Dần, thì con có thể chắc chắn mà nói với mẹ, Lương Dần bây giờ rất có khả năng đã mất việc, và sẽ không còn tìm được việc khác ở nơi này nữa”

Ví dụ rõ ràng như này vừa đưa ra, Tào Lan liền bị dọa cho lắp bắp, bây giờ mới bắt đầu sợ: “thế thế thế...”

Nếu như Mạnh Kiều Dịch có bản lĩnh cao như vậy, thế có nghãi là vừa bãy bà đã đắc tội với Mạnh Kiều Dịch rồi sao?

“Mẹ tự nghĩ cho kỹ đi.” Lí Nhược Hàm không giúp Tào Lan phân tích nữa, những chuyện như này phải để bà ta tự nghĩ, là để cho bà ta một bài học, xem lần sau còn dám lời gì cũng nói ra nữa không.

Thái độ này của LÍ Nhược Hàm khiến Tào Lan cảm thấy rất sợ, luôn truy hỏi: “Vậy mẹ phải làm sao? Mẹ không thể để A Dần chịu tội thay mẹ được!”

Nếu như bà ta đắc tội với Mạnh Kiều Dịch, khiến Mạnh Kiều Dịch đối đầu vưới Lương Dần, thì Tào Lan đúng là xong rồi. Sự hung hăng của bà ta đều xuất phát từ việc bà rất tự hào về con trai mình, nhưng con trai bà lại sắp mất đi cái khả năng làm cho bà cảm thấy kiêu ngạo đó, không chỉ phá hủy con mình, bà còn hủy cả bản thân mình.

“Mẹ đừng hỏi con, lúc mẹ nói những câu đó, con đã ngăn mẹ lại rồi, là mẹ không coi trọng lời nói của con.” LÍ Nhược Hàm không biết đã nhắc nhở Tào Lan bao nhiêu lần, lúc đấy là Tào Lan đẩy Lí Nhược Hàm ra cố chấp mà nói tiếp.

Lí Nhược Hàm nói xong liền đi thẳng.

Lần này Tào Lan đuổi theo không kịp nữa, bà đứng tai chỗ hoảng loạn bất an: “thế này thì phải làm sao... phải làm sao bây giờ.....”

Nếu như biết trước chồng Vạn Tố Y là nhân vật lớn đến vậy, Tào Lan bất kể như nào cũng sẽ không cố tranh cãi trước mặt Vạn Tố Y nữa, không cần thể diện làm gì nữa!

Dù rằng trong tiệm thú cưng, Tào Lan cũng chẳng được gì, nhưng những lời bà ta nói thực sự quá quắt, sợ rằng Mạnh Kiều Dịch sẽ để bụng.

Tào Lan dùng tư duy của bản thân để đoán lòng người khác, nhưng Mạnh Kiều Dịch lại không hề để ý chuyện này. Nếu như Tào Lan mà đụng chạm tay chân với Vạn Tố Y, có thể Mạnh Kiều Dịch sẽ thù, nhưng Tào Lan đưng đó tranh cãi với anh chưa từng chiếm được ưu thế đó.

Mạnh Kiều Dịch lái xe vào trong nhà xe, Vạn Tố Y xách lồng xuống xe, một tay đóng cửa xe, rồi nhìn Mạnh Kiều Dịch nói: “Sao rồi? Anh tính xong cho em nuôi Ui Da ở đâu chưa?”

Theo ý của Vạn Tố Y, cô vẫn hy vọng có thể cho mèo con tự do đi lại quanh nhà. Nhưng Mạnh Kiều Dịch không tiếp xúc với vật nuôi, nên chỉ có thể tìm một gian phòng trống nuôi tạm trước.

Như thế cũng tốt, thú cưng vừa mới đổi nơi ở mới, cũng nên cho nó chút không gian riêng để thích nghi trước đã.

“Anh đã bảo Tôn Ích dọn dẹp một căn phòng rồi, em về là biết mà” Mạnh Kiều Dịch thuận tay bấm khóa xe, hất cằm về phía Vạn Tố Y mà ra chỉ thị: “đi thôi.”

Bình thường mà về nhà cùng nhau, Mạnh Kiều Dịch nhất định sẽ khoác vai Vạn Tố Y, nhưng hôm nay vì trong tay cô có chiếc lồng, anh chỉ có thể dùng ngôn ngữ để nhắc Vạn Tố Y.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio