Ông Xã Hợp Đồng

chương 176

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

.

Vạn Tố Y từ trước đến giờ không bao giờ tuỳ tiện mở xem đồ của Mạnh Kiều Dịch, nhưng khi nhìn thấy bức thư có để lộ ra hai chữ “bệnh án” Vạn Tố Y suy nghĩ một hồi rồi mở ra xem.

Bệnh án của Mạnh Kiều Dịch, trên đó viết gì Vạn Tố Y căn bản xem không hiểu. Nhưng cô có thể mơ hồ biết được Mạnh Kiều Dịch bệnh, hơn nữa còn rất nặng.

Vạn Tố Y chau mày, cô ghi nhớ vài từ ngưx quan trọng, lập tức đi tra xem có nghĩa là gì. Bệnh án viết là bệnh tâm lí do bệnh sạch sẽ và bệnh kiểm soát cao kết hợp dẫn đến, nếu nghiêm trọng sẽ ảnh hưởng lớn đến cuôcn sống sinh hoạt thường ngày.

“Sao lại như thế này...” Vạn Tố Y nuốt nước bọt, chau chặt mày dường như không hề giản ra.

Vạn Tố Y nắm chặc bệnh án trên tay, sau đó nhớ lại những lời Mạnh Kiều Dịch hôm qua hỏi cô trên tàu.

Là Mạnh Kiều Dịch đac biết bệnh tình của mình từ lâu nên mới hỏi cô như vậy dao?

Vạn Tố Y tay cầm bệnh án siết chặt, sau đó tốc độ rất nhanh vứt bệnh ạn trên bàn, lấy chìa khoá xe chạy ra ngoài.

Từ Hải Viện đến tập đoàn Đai Hưng Vạn Tố Y đã rất thuận đường. Cô một mạch chạy đến Đại Hưng, trước ánh mắt tof mof của biết bao người, cô vào thang máy riêng của Mạnh Kiều Dịch.

Đến tầng nhà Mạnh Kiều Dịch đang ở đó, Vạn Tố Y không thèm chào hỏi, đi thẳng vài phòng làm việc. Mạnh Kiều Dịch nghe tiếng mở của, ngẩng đầu nhìn lên nhìn thấy Vạn Tố Y vội vội vàng vàng xông vào.

“Em sao thế?” Nhìn thấy Vạn Tố Y mất bình tĩnh như thế cuất hiện trước mặt mình Mạnh Kiều Dịch bỏ cây bút trên tay xuống nghi hoặc nhìn Vạn Tố Y.

Vạn Tố Y như đã chuận bị một bụng những lời cần nói nhưng khi nhìn thấy Mạnh Kiều Dịch cô đột nhiên bất động, điều chỉnh tâm trạng mình, có chút chột dạ thu lại vẻ hốt hoảng của mình: “em...em đến thăm anh”.

Cô vẫn chưa biết làm sao để mở lời hỏi Mạnh Kiều Dịch chuyện này, cô cho mình một cơ hội uyển chuyển mở lời, cô ngồi xuống sofa, cối tỏ ta thư thái hỏi anh: “à...anh sắp cong việc chưa?”

“có chuyện?” Mạnh Kiều Dịch vẫn có thể nhận ra.

“Dạ, em có việc muốn hỏi anh”

“Chờ anh p?” Công việc của Mạnh Kiều Dịch cũng sắp xong, còn một chút thời gian hoàn thành nữa là xong.

Anh còn p, Vạn Tố Y ngồi ở ghế sofa đợi anh p, không làm bất cứ việc gì phiền đến anh.

Mạnh Kiều Dịch cho dù đang giải quyết công việc cũng có thể cảm nhận được sự bất an của Cô, chỉ là không biết rốt cuộc là việc hì làm cô bất an như thế.

Đợi Mạnh Kiều Dịch giải quyết xong công việc, Vạn Tố Y cũng đã suy nghĩ xong phải làm sao để mở lời hỏi anh.

“Anh...anh có phải là có việc gì giấu em không?” Vạn Tố Y từ ghế sofa đứng dậy vừa nhìn Mạnh Kiều Dịch cừa hỏi.

“Hả? Có chuyện gì?” Mạnh Kiều Dịch không hề biết Vạn Tố Y đang nói gì.

Vạn Tố Y có chút áy náy, có lỗi nói với Mạnh Kiều Dịch: “hôm nay em đã xem bệnh án của anh”

“........” Mạnh Kiều Dịch không nói gì, anh che giấu cảm xúc rất tốt: “bệnh án gì? Bệnh Án của Mạnh Kiều Dịch kể từ lần trước xém bị Vạn Tố Y phát hiện, anh đã sửa lại địa chỉ giao nhận, đều là do Tưởng Tiêu Trường đến nhận.

“Hôm nay Tưởng Tiểu Trường mang một tập tài liệu qua, nói là viết tên anh nhưng gửi nhầm qua bên Tương Tiểu Trường. Em vô tình nhìn thấy bệnh án nên đã mở ra xem....” Vạn Tố Y tường tận kể lại cho Mạnh Kiều Dịch, sau đó tục hỏi anh: “Có phải anh từ lâu đã biết mình mắc bệnh rồi không?”

Mạnh Kều Dịch nhìn thái độ ân cần của Vạn Tố Y, biết là cô chưa biết gì nhiều. Anh nhìn Vạn Tố Y dò xét, không thừa nhận cũng không phủ nhận.

Vạn Tố Y không cod cách nào nghe được câu trả lời của Mạnh Kiều Dịch, chỉ có thể dựa vào thái độ của anh mà đoán: “cho nên anh sợ tiếp xúc với phụ nữ, và cực kì sạch sẽ là là ứng của tình hình bệnh?”

“Đúng vậy” Mạnh Kiều Dịch cuối cũng cũng cho Vạn Tố Y một đáp án rõ ràng.

Vạn Tố Y nuốt nước bọt, ngước đầu nhìn Mạnh Kiều Dịch, ánh mắt sáng ngời: “thật ra em có thể cùng vượt hoạn nạn được”

“……”

Mạnh Kiều Dịch không biết Vạn Tố Y từ đâu học học được câu này, nhưng anh chưa bao giờ nghi ngờ Vạn Tố Y.

“Nếu như Mạnh tiên sinh lo lắng em sẽ lo ngại về việc này, vậy thì Mạnh tiên sinh quá xem thường em rồi” Vạn Tố Y bước đến gần Mạnh Kiều Dịch chút nữa ngước đầu nhìn tay anh, xong lấy tay mình nắm lấy tay anh: “không chỉ là bệnh tật, cho dù Mạnh tiên sinh có phá sản cũng không anh hưởng đến mối quan hệ giữa em và Mạnh Tiên sinh đây. Cho dù Mạnh tiên sinh có như thế nào đi nữa thì em cũng vẫn ở bên cạnh anh.

Mạnh Kiều Dịch nhìn vào ánh mắt chân thành của Vạn Tố Y, siết chặt lấy tay cô.

Mặc dù Vạn Tố Y là do hiểu nhầm tình trạng của Mạnh Kiều Dịch nên mới nói thế nhưng Mạnh Kiều Dịch voi cùng cảm động.

Không thể xác nhận những lời nói này là thật hay giả nhưng Mạnh Kiều Dịch tin rằng những lời này của Vạn Tố Y đều là thâth lòng. Vạn Tố Y không giống những người phụ nữa khác, đây chính là lý do tại sao Mạnh Kiều Dịch động lòng với cô.

Mạnh Kiều Dịch không giải thích, đưa tay ôm chặt Vạn Tố Y: “đồ ngốc, anh chưa từng không tin tưởng anh, chỉ là anh không muốn em lo lắng”

Vạn Tố Y dựa vào ngực anh, hai tay cô ôm lấy bờ vai Mạnh Kiều Dịch, nói: “sau này đi khám em cùng đi với anh.”

Vạn Tố Y không hề suy nghĩ Mạnh Kiều Dịch tại dao lại ămcs chứng bệnh này, cũng không biết Mạnh Kiều Dịch phát bệnh từ lúc nào, chỉ muốn ở bên anh. Cô không hỏi nhưng trong tiềm thức cho răng Mạnh Kiều Dịch bệnh chưa bao lâu, cũng không phải lúc nào cũng gặp phải vấn đề đó.

Mạnh Kiều Dịch không từ chối cô, chỉ là làm cho cô bớt lo lắng: “đang chuyển biến rất tốt, sau này đi bệnh viện có lể cũng rất ít..

Ngón tay anh chỉ lên trán Vạn Tố Y, đưa cô rời khỏi phòng làm việc: “về nhà từ từ nói” Vạn Tố Y biết vấn đề của Mạnh Kiều Dịch cứ hay voi ý quan sát anh.

Mạnh Kiều Dịch thường giữ khoảng cách với phụ nữ, anh có khoảng cách an toàn của mình., phụ nữ cho dù sát lại anh cách m anh cũng có thể cảm nhận được, rất nhanh anh lọi ra biểu cản không vui.

Nhìn Mạnh Kiều Dịch không ưa những người phun nữ khác, Vạn Tố Y bất chợt lo lắng nhìn anh.

Mạnh Kiều Dịch có phải cũng ghét cô, nhưng chỉ vì nghĩ đến cảm nhận của cô nên không để lộ ra.?

Cô là vợ anh, nhưng cũng là phụ nữ. Anh có lẻ là sợ làm tổn thương lòng tự tôn của cô nên mới ép bản thân mình không được có khoảng cách, việc này có hay không?

Vạn Tố Y đang nghĩ ngợi linh tinh, Mạnh Kiều Dịch nói gì cô cũng không nghe thấy

“Em lại lo lắng gì vậy?” Mạnh Kiều Dịch cười bất lực nhìn Vạn Tố Y

Bệnh tình của anh không nói với coi là một quyết định đúng đắn,bây giờ cô biết rồi suốt ngày lo lắng, bản thân đến thời gian nghỉ ngơi cũng không có, tâm tư dành hết cho Mạnh Kiều Dịch.

Vạn Tố Y nghe Mạnh Kiều Dịch nói, cười thành tiếng: “em chỉ đang nghĩ một việc rÁt thú vị, anh có muốn nghe không?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio