Ông Xã Hợp Đồng

chương 203

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Thuận lợi là việc tốt, yên tâm, chuyên mục phát trực tiếp cũng sẽ thuận lợi thôi.” Mạnh Kiều Dịch an ủi Vạn Tố Y, nhưng lời nói lại vô cùng khẳng định.

Vạn Tố Y tay cầm điện thoại, ngón tay cọ lên ốp lưng điện thoại vài lần. Thực sự càng gần ngày phát trực tiếp, cô càng lo lắng hơn.

Buổi phát trực tiếp trong suy nghĩ của Vạn Tố Y càng đơn giản càng tốt, cô không hề nghĩ đến những chi tiết nhỏ trong quá trình đó. Nhưng trước ngày phát một hôm, Vạn Tố Y mới phát hiện còn nhiều vấn đề, cũng may Nguyễn Ca đã nghĩ giúp cô chuyện này, trước một ngày đã đến tìm Vạn Tố Y để thương lượng cách giải quyết.

Vạn Tố Y không mấy để tâm chuyên mục phát trực tiếp này, nhưng mọi người xung quanh cô lại rất xem trọng. Không chỉ Mạnh Kỳ Nhu hôm nay đến để cổ vũ cô, ngay cả Mạnh Kiều Dịch cũng không đến công ty mà ở nhà cùng cô.

Mạnh Kỳ Nhu đến vào sáng sớm, còn ôm theo một bó hoa, tự tay tặng cho Vạn Tố Y: “hôm nay coi như là ngày lập nghiệp, chị chúc mừng em trước nha.”

Vạn Tố Y bị Mạnh Kỳ Nhu khiến cho mơ hồ: “ngày lập nghiệp ạ?”

“Trước đây, sự nghiệp của em mang tên sự nghiệp của Dương chi Thuỷ, nhưng ngày hôm nay kết thúc, sự nghiệp này sẽ liên quan đến cả cái tên Vạn Tố Y, em không thấy nên chúc mừng sao?” Mạnh Kiều Nhu để lộ ra hàm răng trắng ngần mà cười với cô: “chúc buổi phát trực tiếp của em thuận lợi.”

“Sao chị lại biết vậy?” Vạn Tố Y nhìn Mạnh Kỳ Nhu, cô không hề nói với Mạnh Kỳ Nhu chuyện hôm nay không biết tại sao chị ấy lại biết chuyện.

Mạnh Kỳ Nhu nhún vai: “ chuyện em phát trực tiếp hot như vậy, không muốn biết cũng khó. Với cả... chị luôn theo dõi trang cá nhân của em đó thôi.”

Từ lúc biết chuyện Vạn Tố Y chính là Dương Chi Thuỷ, Mạnh Kỳ Nhu vẻ ngoài thể hiện vẫn như bình thường, nhưng trong lòng cô có ấn tượng tốt hơn về Vạn Tố Y, nên chắc chắn sẽ quan tâm đến Vạn Tố Y hơn trước.

“Cảm ơn chị.” Nghe Mạnh Kỳ Nhu nói vậy, Vạn Tố Y lộ ra nụ cười.

Mạnh Kỳ Nhu đưa bó hoa về phía Vạn Tố Y, lúc cô nhận hoa vô tình lại nghĩ đến Dương Thục Nghi: “chị, mẹ dạo này ở nhà có ổn không?”

Sau cuộc điện thoại lần đó, Dương Thục Nghi không còn gọi điện đến nhà hay gọi cho Vạn Tố Y nữa. Vạn Tố Y vốn định gọi điện xin lỗi bà, nhưng Mạnh Kiều Dịch không đồng ý, nhất quyết ngăn cản cô làm vậy.

Mạnh Kiều Dịch muốn cô tập trung vào công việc, không muốn cô bị phân tâm trong thời khắc quan trọng này; điều này cô biết. Nhưng sự lo lắng của cô đối với Dương Thục Nghi vẫn không hề thuyên giảm.

“Ừ....tình hình hôm nay có vẻ tốt hơn mấy ngày trước, chuyện như này em cứ từ từ, không nên quá vội vàng. Dù gì cũng là hai người nói dối mẹ.” Ngược lại với Vạn Tố Y, Mạnh Kỳ Nhu lại thấy nhẹ nhõm hơn, như là chuyện Dương Thục Nghi giận không phải là chuyện to tát gì.

Hình như Mạnh Kỳ Nhu để ý thấy vẻ hoài nghi trên gươn mặt Vạn Tố Y: “ mẹ bình thường đối tốt với mọi người lắm, tính tình cũng không tệ. Nhưng lúc mẹ nổi giận cũng đáng sợ lắm, nếu như cố tình chọc giận mẹ chắc chắn không có kết cục tốt đẹp. Tốt nhất là đợi mẹ nguôi giận đã hẵng qua khuyên giải, may ra mẹ còn nghe chút ít.”

“Vâng, em hiểu rồi.” Nếu như Mạnh Kỳ Nhu và Mạnh Kiều Dịch đều nói vậy, nghe theo lời họ cũng là một cách.

Mạnh Kỳ Nhu nhìn đồng hồ, thấy giờ phát trực tiếp của cô gần đến rồi: “em bận đi, chị về trước đây, không làm phiền em nữa.”

Mạnh Kỳ Nhu lo nếu cô ở lại, Vạn Tố Y sẽ hồi hộp, biết ý nên mới ra về.

Mạnh Kỳ Nhu vừa đi, Mạnh Kiều Dịch đã lại từ thư phòng đi ra: “Nguyễn Ca và Nhạc Nhất Nhạc chưa tới sao?”

“Chưa thấy tới nữa.” Vạn Tố Y thở nhẹ nhõm, sắp đặt bàn ăn.

“Thế vừa nãy em nói chuyện cùng ai?” Mạnh Kiều Dịch rõ ràng nghe thấy tiếng nói chuyện, không phải họ thì là ai?

“Là chị cả, chị ấy qua tặng em cái này.” Vạn Tố Y nói rồi chỉ những bông hoa cắm trong bình: “chị ấy biết hôm nay em livestream nên đến để cổ vũ.

Lúc đầu, Mạnh Kỳ Nhu biết chuyện mà Vạn Tố Y giấu giếm cũng rấ bực mình, nhưng về sau cũng chấp nhận cô, và còn gần gũi hơn trước. Vạn Tố Y hy vọng Dương Thục Nghi đối với cô cũng sẽ như vậy.

“Có hồi hộp không?” Mạnh Kiều Dịch bước đến mỉm cười với cô.

Vạn Tố Y gật đầu, rồi lại lắc đầu, có hồi hộp hay không cô cũng không rõ nữa, biểu cảm trên gương mặt hơi cứng nhắc: “em cũng không rõ nữa, vừa như hồi hộp lại vừa như không.”

Nếu như nói là hồi hộp, Vạn Tố Y không mấy sợ sệt. Nhưng vẫn có chút hoang mang lo lắng, không biết kết quả sẽ ra sao.

“Yên tâm, sẽ không có bất kỳ vấn đề gì đâu.” Mạnh Kiều Dịch nói lúc đang xuống cầu thang, rồi dang rộng cánh tay: “nào, để anh cho Y Y một cái ôm cổ vũ.”

Nhìn Mạnh Kiều Dịch trên nét mặt có vài tia cười đểu mà bước đến, Vạn Tố Y giả vờ biểu cảm rùng mình, nhưng vẫn bước đến: “Mạnh tiên sinh muốn ôm em mà cũng nhiều lí do vậy sao”

“Em không cần sao?” Mạnh Kiều Dịch đứng chặn lại Vạn Tố Y.

“Không cần mà.” Câu nói vừa dứt, môi của Mạnh Kiều Dịch đã đặt lên môi cô.

“Làm gì đấy?”

Mạnh Kiều Dịch chỉ hôn cô một cái rồi nhanh chóng rời ra, Vạn Tố Y dùng một tay che miệng lại mà nói với Mạnh Kiều Dịch.

Anh xoa đầu cô, khoé môi ẩn hiện nụ cười mà trêu cô: “không cần lí do gì cả, chỉ là muốn hôn em thôi.”

Vạn Tố Y ngước lên nhìn anh, ánh mắt như đag cười.

Lí do này Vạn Tố Y chắc chỉ có thể chấp nhận thôi.

“Có phải tôi đến không đúng lúc rồi không?”

Ngoài phòng khách vang lên một giọng nữ quen thuộc.

Vạn Tố Y quay sang, thấy Nguyễn Ca đã đến, đang định trốn tránh cảnh này liền rời khỏi vòng tay Mạnh Kiều Dịch, cười mà mở lời: “vừa đúng lúc, chúng ta còn nửa tiếng để chuẩn bị.”

Nghe thấy giọng của Vạn Tố Y, Nguyễn Ca mới từ từ quay người lại, nói với Mạnh Kiều Dịch bằng giọng hối lỗi: “Mạnh tiên sinh đừng trách tôi nha, thật sự là không cố ý đâu.”

Mạnh Kiều Dịch chỉ cười lịch sự, trên gương mặt không hề có chút vẻ gì là ngại ngùng.

“Tiểu thư, Nhạc tiểu thư đến rồi.”

Nguyễn Ca vừa đặt chân vào, Nhạc Nhất Nhạc cũng theo sau mà đến.

Nhạc Nhất Nhạc trên người vẫn mặc cảnh phục,toàn thân toát ra vẻ tươi mát mà bước vào: “Tố Y, có gì cần tớ giúp nào?”

Ánh mắt Vạn Tố Y soi khắp người Nhạc Nhất Nhạc, toàn thân cô toát ra thần thái đầy sinh lực; Vạn Tố Y nhìn mãi mà không thu ánh mắt về được: “vốn dĩ không có gì cần cậu giúp đâu... nhưng giờ có rồi.”

“Gì nào?”

“Thay bộ đồ này đi.” Vạn Tố Y sợ là cô mà để Nhạc Nhất Nhạc mặc bộ đồ này ngồi cạnh cô, livestream của cô sẽ bị cấm phát mất.

Nhạc Nhất Nhạc cúi đầu nhìn bộ cảnh phục trên người: “tớ mặc bộ này là đẹp nhất rồi”.

“Tớ biết, nhưng hôm nay có vẻ không phù hợp lắm.” Vạn Tố Y cười xin lỗi Nhạc Nhất Nhạc, cô ấy đúng là cô gái mặc cảnh phục đẹp nhất mà Vạn Tố Y từng gặp, nhưng bộ đồ hơi nghiêm túc quá so với ngày hôm nay.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio