Ông Xã Hợp Đồng

chương 352

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dương Thục Nghi nghe được Vạn Tố Y trả lời, cho dù không phải là đáp án bà muốn nhưng bà vẫn xem như đúng rồi, chỉ cười nhìn cô đầy yêu thương.

"Mẹ, con có thứ này cho mẹ." Vạn Tố Y nhìn Dương Thục Nghi thì chợt nhớ tới chuyện gì, lập tức đứng dậy muốn ra xe lấy đồ.

Mạnh Kiều Dịch nghe Vạn Tố Y nhắc nhở như thế mới nhớ ra cô định nói gì, anh nhẹ nhàng đặt hai tay lên vai của Vạn Tố Y, bảo cô ngồi xuống: "Để anh bảo quản gia đi lấy."

Nói xong, Mạnh Kiều Dịch ném chìa khóa cho quản gia và căn dặn.

Vạn Tố Y ngồi xuống, mỉm cười nói với Dương Thục Nghi: "Là một ít sản phẩm mới của công ty. Bạn con dùng nói không tệ. Mấy ngày trước con có đưa chị một phần, mẹ cũng dùng thử xem. Nếu như mẹ thích thì cứ nói cho con biết là được rồi."

"Được, làm khó cho con còn phải nhớ tới mẹ." Dương Thục Nghi rất cảm động nói.

Vạn Tố Y khẽ cười. Sau khi quản gia đưa đồ qua, cô giới thiệu cho Dương Thục Nghi biết nên dùng thế nào.

Sau khi cô nói xong thì bỗng nhiên ngẩng đầu, lại thấy Mạnh Kiều Dịch đứng sau lưng Dương Thục Nghi đang lặng lẽ mỉm cười nhìn cô.

Khi bốn mắt gặp nhau, Vạn Tố Y chậm rãi cười. Trong mắt hai người đều chất chưa rất nhiều tâm trạng, dù không nói ra nhưng hai người đều biết rõ.

"Mẹ nghe chị con nói, Kiều Dịch cũng quay quảng cáo với con sao? Mẹ còn chưa từng thấy qua con trai của mẹ làm diễn viên sẽ có bộ dạng thế nào, nên rất muốn xem. Nhưng sao mấy ngày nay mẹ không thấy phát trên ti vi vậy?" Dương Thục Nghi đặc biệt quan tâm tới công việc của con dâu mình. Trong nhà này, chỉ có công việc của Vạn Tố Y là mới bắt đầu, những người khác đều đã ổn định. Bởi vậy bà tất nhiên phải quan tâm nhiều hơn.

Dương Thục Nghi nói vậy khiến Vạn Tố Y theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía Mạnh Kiều Dịch: "Còn chưa tới lúc đăng quảng cáo ạ. Chắc phải tới chủ nhật này."

Quảng cáo phát đầu tiên là cảnh cô và Nguyễn Ca. Về phần quảng cáo có Mạnh Kiều Dịch thì còn phải chờ thêm mấy ngày. Nếu như lập tức quay hết tất cả quảng cáo, sợ rằng nhiệt độ tháng này sẽ lập tức không còn. Cô còn phải làm từ từ.

Đây là lần đầu Dương Thục Nghi có chút mong chờ về biểu hiện của Mạnh Kiều Dịch. Chẳng qua Mạnh Kiều Dịch không có chờ mong gì đối với lần đầu biểu diễn của mình: "Ôi, chẳng qua chỉ là một quảng cáo, mẹ không nhất thiết phải chú ý làm gì."

"Quảng cáo này là lần đầu tiên con và Tố Y hợp tác, mẹ tất nhiên phải xem chứ! Cho dù không xem con, mẹ cũng phải xem Tố Y." Trên mặt Dương Thục Nghi mỉm cười có vài phần giảo hoạt nói thế.

Mạnh Kiều Dịch bất lực nhún vai cười, cũng không nói gì thêm nữa.

Buổi tối, trên đường Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch về nhà, cô nghĩ lại thì không nhịn được cười: "Có đôi khi mẹ thật thú vị."

"Sao?" Mạnh Kiều Dịch hình như cũng sắp quên mất Dương Thục Nghi đã nói gì.

"Ý của em là có đôi khi mẹ thật đáng yêu." Vạn Tố Y nhìn về phía Mạnh Kiều Dịch mỉm cười với ẩn ý, sau đó mở miệng: "Bà nói phải đợi tới khi quảng cáo, em lại cảm thấy mẹ cố ý đợi sự oán giận của ngài Mạnh."

Không ngờ Vạn Tố Y cũng có thể nhìn ra được điểm này.

Vạn Tố Y thoáng cười, khẽ gật đầu: "Đúng, bà đang trả thù đấy."

Mạnh Kiều Dịch chỉ cần nghe cô nói một câu thì sẽ biết rõ Dương Thục Nghi đang suy nghĩ gì.

"Trả thù? Trả thù cái gì?" Vạn Tố Y hơi sửng sốt, sao từ trước đến nay cô chưa từng nghĩ tới điều này vậy.

Mạnh Kiều Dịch thở dài, ánh mắt nhìn Vạn Tố Y hơi oan ức. Vạn Tố Y rụt cô lại không biết tại sao thái độ của anh lại như vậy.

Vạn Tố Y cũng không phải trốn tránh gì, nhưng Mạnh Kiều Dịch nói thế, tại sao cô giống như chưa bao giờ cảm giác chứ?

"Em còn không biết à?" Mạnh Kiều Dịch cho Vạn Tố Y một ánh mắt ám chỉ.

Vạn Tố Y rất áy náy, nhưng cô thật sự không biết: "Anh có thể gợi ý cho em vài câu không?"

"Hôm nay mẹ không phải nói muốn chúng ta qua đó ở sao?" Mạnh Kiều Dịch đã nhắc nhở đặc biệt rõ ràng.

Vạn Tố Y ngẩn người, sau đó lập tức cười ra tiếng: "Anh muốn nói, mẹ vì chuyện này nên cố ý "trả thù" ngài Mạnh sao?"

"Đúng vậy. Bà biết, chỉ cần anh không nói lời nào thì em có thể sẽ đồng ý." Trên mặt Mạnh Kiều Dịch lộ ra một nụ cười có chút "chua xót".

Vạn Tố Y biết ý của Mạnh Kiều Dịch, lo lắng anh quá đau lòng nên lập tức trả lời: "Anh nói vậy em mới biết. Nhưng mẹ sẽ nghĩ như vậy sao?"

Vạn Tố Y luôn cảm thấy Dương Thục Nghi không có phản ứng nhanh như vậy, dù sao bà biểu hiện vẫn luôn rất bình thường, cũng không có ý nhằm vào.

"Cũng khó trách em không rõ, mẹ luôn đặt em ở trong lòng, nhưng đối với bọn anh lại khác." Dù sao Dương Thục Nghi cũng là người từng trải qua gió to mưa to, cô biết rất rõ nên nói gì với ý gì.

Mặc dù Vạn Tố Y vẫn không hiểu lời Mạnh Kiều Dịch nói, nhưng tin tưởng anh. Cô nhìn Mạnh Kiều Dịch áy náy: "Xin lỗi, giờ em mới biết."

Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y áy náy nói xin lỗi thì giơ tay lên khẽ sờ đầu cô: "Em cảm thấy anh có ý trách em sao?"

"Không phải sao?" Vạn Tố Y chớp mắt, nhìn chằm chằm vào Mạnh Kiều Dịch dò hỏi.

"Đừng nhắc lại chuyện quảng cáo." Mạnh Kiều Dịch là có ý này.

Mạnh Kiều Dịch vốn đã miễn cưỡng về chuyện quảng cáo, mọi người hình như đều biết hắn miễn cưỡng. Bây giờ nhắc tới dù sao cũng có ý muốn chê cười anh.

Vạn Tố Y cười khẽ và nhìn vào trong mắt Mạnh Kiều Dịch, đồng ý: "Được."

Mạnh Kiều Dịch nói không nhắc tới, nhưng cũng không có nói đừng xem.

Nhắc tới quảng cáo, ngày phát quảng cáo đã xảy ra một chuyện đặc biệt thú vị.

Quảng cáo chỉ là chuyện nhỏ, Mạnh Kiều Dịch cũng không để ở trong lòng. Nhưng những cấp dưới của anh lại khó tránh khỏi có ý tâng bốc, nếu quảng cáo là do Mạnh Kiều Dịch đóng vai nam chính, lại là quảng cáo của vợ anh, bởi vậy tất cả màn hình ở trung tâm mua sắm của Đại Hưng đều cho phát.

Chỗ tòa nhà văn phòng nơi công ty của Vạn Tố Y cùng tòa nhà thương nghiệp phía sau cũng phát quảng cáo. Không chỉ Vạn Tố Y thấy, những người khác trong công ty cũng thấy.

"Thật ngọt ngào. Xem quảng cáo này thật thoải mái." Hôm nay, nhân viên trong công ty đều rất nhẹ nhàng thả lỏng, không ngừng xem quảng cáo.

Vạn Tố Y cũng xem quảng cáo, cô hỏi ngược lại Triệu Địch: "Cô liên hệ với tòa nhà để phát quảng cáo của công ty sao?"

"Không có, tôi chưa liên lạc qua, cũng không biết tại sao lại muốn phát nữa." Sáng sớm, khi Triệu Địch tới đây còn buồn bực suy nghxi về chuyện này.

Vạn Tố Y đã hiểu chuyện gì xảy ra, nói: "Tôi biết rồi."

Chuyện này ngoại trừ Mạnh Kiều Dịch ra, Vạn Tố Y cũng không nghĩ ra được ai khác.

Nhưng quảng cáo này quả thật có bản lĩnh làm người ta phải dừng bước nhìn, cũng không phải nội dung quảng cáo quá tốt, còn là Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch quá hút mắt, lại thêm hai người diễn đặc biệt ngọt ngào, khiến người ta thấy thích thú.

Nhưng quảng cáo như vậy cũng khiến cho rất nhiều người bất mãn, một phần trong đó chính là nhân viên công tác trong Kailin. Bọn họ cũng không ngờ công ty của Vạn Tố Y lại dùng chiêu này, làm cho bọn họ ngẩng đầu liền nhìn thấy quảng cáo của Vạn Tố Y, còn khiến cho người ta rất không vui.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio