Lý Nhược hàm không hề biết gì về suy nghĩ của Lương Dần, còn tưởng Lương đần đổi tâm chuyện ý đối xử với cô.
Liên tiếp mấy ngày, bọn họ đóng diễn cảnh vợ chồng hạnh phúc, Lương Dần dường như ngày nào cũng về nhà, điều này khiến Lý Nhược Hàm rất hài lòng, cả người lâng lâng lâng hạnh phúc..
Lương Dần bắt đầu về nhà, cô tập trung vào cuộc sống ở nhà. Tạm thời từ bỏ việc đối phó với thế giưới bên ngoài, thậm chí đến đến những vụ bê bối bên ngaoif của cô, cô cũng bắt đầu phớt lờ.
Tào Lan nhìn hai vợ chồng hào thuận với nhau, rất vui vẻ,
Một tháng sau, Lý Nhược Hàm đi bệnh viện mang về một tấm đơn khiến Tào Lan vô cùng kích động.
Lý Nhược Hàm mang tờ đơn đặt trước mặt Lương Dần và Tào Lan. Lương Dần dường như chưa kịp phản ứng, không hề lộ ra biểu cảm vui mừng, nhưng như Tào Lan lại rất vui vẻ.
Điều này đối với Tào Lan mà nói, đây là điều hạnh phúc nhất với bà.
“Là thật sao Nhược Hàm? Thật là mang thai rồi à? Kết quả khám hôm nay mới có sao?” trên tờ đơn hóa nghiệm đã viết rất rõ Tào Lan không muốn nhìn thêm nữa, chỉ muốn Lý Nhược hàm chính miệng nói với bà.
Lý Nhược Hàm gật đầu, nói với bà: “nói là thời kỳ đầu, cụ teher con cũng không biết, lúc đi làm kiểm tra tin tức này quá bất ngờ đối với con, hoàn toàn không kịp chuẩn bị gì cả.”
Gương mặt Lý Nhược Hàm như phát lên tia sáng dịu dàng, dường như cũng rất vui vẻ với đứa con này.
A Dần chúng ta có con rồi....” Lý nhược hàm vẫn chưa có thời gian đi quan sát biểu cảm của Lương Dần, sau khi nắm chắt thời cơ, mỉm cười nhìn hắn nói.
Lương Dần nhìn co lộ nên nụ cười dịu dàng, hắn đã rất lâu chưa mỉm cười với cô như thế: “anh biết rồi,”
Lý Nhược Hàm nhận được nụ cười của Luong Dần, nụ cười trên môi càng rõ ràng.
“Nhược Hàm, vậy thì gần đây con phải cin nghỉ phép, con không dễ mới mang thau, phải bảo vệ cận thận, hơn nữa thời kỳ đầu tương đối nguy hiểm.” Tào Lan đứng dậy, đưa Lý Nhược Hàm lại ngồi trên sofa.
Lý Nhược Hàm hưởng thụ sự quan tâm của Tào Lan. Sự quan tâm của Tào Lan dường như đã đại diện cho sự quan tâm của Lương Dần đối với cô.
“A Dần, anh thấy thế nào?” thế nhưng, so với Tào Lan, Lý Nhược Hàm càng muốn nghe ý kiến của Lương Dần.
Lương Dần mỉm cười, lên tiếng: “Em và mẹ tính toán với nhau, như thế nào cũng được.
“Em nghe theo mẹ.”
Về chuyện này, Lý Nhược Hàm cực kỳ nghe lời, điều này khiến Lương Dần và Tào Lan đều không ngờ tới.
Tào Lan cũng sững người, vốn tưởng còn phải khuyên cô một hồi, không ngờ cô đồng ý luôn.
“được, vậy ngày mai mẹ chuẩn bị thức ăn riêng cho con.” Lúc Lý Nhược Hàm suy nghĩ, Tào Lan đã nghĩ về giải pháp.
“Vâng, cảm ơn mẹ.”
Lý Nhược Hàm tự nhiên đó nhận, không hề cảm thấy đây là chuyện gì không tốt.
Niềm vui của Tào Lan là thực sự vui, mãi năm tay Lý Nhược hàm hỏi han tình hình cj thể. Niềm vui của Lương Dần cũng là thật sự vui, khóe môi hắn từ đầu đến cuối đề nỏ nụ cười.
Sự quan tâm và vui vẻ của họ, khiến Lý Nhược Hàm bổng cảm thấy yên tâm, có lẻ cô đã thật sự đã trở về với gia đình.
Buổi tối, Lý Nhược Hàm nắm tay Lương Dần tản bộ, kế hoạch tương lai cho con cúng suy nghĩ xong rồi, Lương Dần yên lặng lắng nghe, hoàn toàn đồng ý với sự sắp xếp của cô.
Lý Nhược Hàm lo lắng Lương Dần sẽ cho rằng cô có con sẽ không quan tâm đến Kha Kha, cô nói: “cho dù là con trai hay con gái, ít ra Kha Kha cũng có người bầu bạn, em muốn sau này có thể cho hai đứa đi học cùng nhau, như thế tình cảm cũng tốt hơn.
“Đây là chuyện tốt.” Lương Dần đồng ý với ý kiến của Lý Nhược Hàm
Lý Nhược Hàm cười ngọt ngào, được Lương Dần khen là chuyện đã từ rất lâu không xảy ra rồi
Tản bộ trở về, Lương Dần cầm gối của mình chuẩ bị đi phòng sách, Lý Nhược Hàm vô cùng không hiểu nhìn Lương Dần: “anh muốn làm gì?”
“em đang trong thời kỳ thai đầu, ở phòng nguy hiểm, anh đi phòng sách ngủ.” Lương dần vừa nói, dở tay Lý Nhược Hàm ra.
Tay bị hất ra của Lý Nhược Hàm lại giữ chặt hơn: “không cần, không sao đâu, chúng ta không almf gì, chỉ đơn gairn là ở bên cạnh em không được sao?”
“tất nhiên là được, nhưng anh sợ không làm được.” Lương dần thở dài, giọng nói tràn đầy sự bất lực, hắn ôm Lý Nhược Hàm vỗ về: “nghỉ ngơi cho tốt, sau này chúng ta còn rất nhiều thời gian, bây giờ việc quan trọng nhất là em phải nghỉ ngơi cho tốt, sinh con khỏe mạnh.
Lương Dần từu lúc nào dùng giọng điệu này dỗ dành Lý Nhược Hàm? Lý Nhược Hàm có cứng đầu đến mấy, tất cả đều tan chảy, ngoan ngoãn gật đầu; “vậy cũng được.”
“Sớm mai nấu cháo cho em.” Lương Dần xoa đầu Lý nHược Hàm nói.
Gương mặt Lý Nhược Hàm không giấu được nụ cười: “anh chưa bao giờ làm cho em nhũng việc này, sau đột nhien lại siêng năng như vậy.?”
“chính vì chưa bao giờ làm nên mới làm, sự vất vả khi mang thai không thể đẻ mình em chịu.” Luong Dần cho dù là trong lời nói hay thái độ đề đầy ắp tình yêu, khiến Lý Nhược Hàm không kiềm chế được xúc động, nụ cười trên môi cũng không che đậy được.
Một Lương Dần như thế này mói là Lương Dần mà cô cần, yêu cô, dịu dàng chăm sóc cô.
Sau này hai người có gai đình nhỏ thuộc về hai nguoif, cô ti sau khi sinh xong cuộc sống sẽ càng hạnh phúc hơn.
Sau khi Lương Dần bước ra khỏi phòng, nụ cười trên mặt Lý Nhược Hàm vẫn không tắt đi. Cho dù đêm nay một mình cô ngủ, nhưng niềm hạnh phúc của cô vẫn kkhoong che đậy được.
Tin tức về việc cô tuyên bố mang thai được đăng báo một tuần sau đó, vốn dĩ cô muốn chuyển sự chú ý khỏi phần lịch sự đen của mình, nhưng không ngờ ngày cô công bố mang thai lại trùng với ngày tổ chức tiệc ngày cho con của Vạn Tố Y, lập tức, cô lại bị đám nhà báo đã kích là có mục đích khác.
Vào ngày tổ chức tiệc ngày cho con của Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch công bố mình mang thai, không phải dành độ hot thì là tại vì sao?
Tiệc ngày không thể đổi thời gian, nhưng chuyện công bố mang thai ngày nào chả được, ai ăn vạ, phóng viên viết rất rõ ràng.
Vạn Tố Y tất nhiên không chú ý đến việc Lý Nhược Hàm công bố tin tức mang thai, hôm nay Vạn Tó o Y chỉ tập trung vào con mình và bữa tiệc.
Theo tính cách của Mạnh Kiều Dịch, Vạn Tố Y cho rằng chỉ mời bạn bè người thân cần thiết, sẽ không có bên phóng viên đến đây.
Anh rất giản dị, nhưng tiệc ngày của con không hề giản dị. Tiệc ngày được tổ chức tại khách sạn lớn nhất thành phố tổ chức, phóng viên đến không nhiều, nhưng đều là các nhà truyền thông phóng viên cao cấp.
Đối tác làm ăn và đồng nghiệp của Mạnh Kiều Dịch đến không ít, tronng đó đã kể cả người thân bạn bè của Mạnh gia. Về bên Vạn Tố Y lại chẳng có ai, lần này đến bố mẹ cô cũng không đến
Kể từ lần trước sau khi cắt liên lạc, Vạn Tố Y khong hề liên lạc lại với bố mẹ, tất nhiên bố mẹ cũng không liên lạc với cô.
Đối diện với tiệc ngày của con mình, Vạn Tố Y ngoài bạn bè ra cahwngr có người thân nào đến tham dự, cảm thấy rất cô đơn.
Có điều may còn có Mạnh Kiều Dịch, hôm nay bận tiếp đón khách nhưng từng giây từng phút cũng không rời xa Vạn Tố Y, luôn bên cạnh cô.
“Quần áo hôm nay rất đẹp.” Mạnh Kiều Dịch khen ngợi Vạn Tố Y chưa bao giờ tiết kiệm.
Vạn Tố Y sau khi sinh xong mập lên chút ít, so với lúc trước nhìn có vẻ khỏe khoắn và rạng rỡ hơn rất nhiều, thậm chí vóc dáng cũng cân đối hơn.