“À, chuyện này cô phải hỏi cậu chủ”
“Anh ấy thật ngớ ngẩn.”
Hồng Hoàng nói rồi mở cửa đi vào.
Sau khi đóng lại cánh cửa với khóe miệng khẽ nhếch cười, Minh Trí lặng lẽ rời khỏi.
Phía bên trong, thực sự không hề giống phòng làm việc.
Trong phòng chất đống những đồ trang trí và những thứ tương tự dành cho Giáng sinh, nhiều loại đèn màu khác nhau cũng giăng kín trần nhà.
Bầu trời bên ngoài đã bắt đầu tối dần, nhưng trong phòng lại bừng sáng, khiến khuôn mặt cô có chút nóng lên.
“Mạc Vinh Thành, anh đang làm gì vậy?” Cô hét lên, tiến vào bên trong: “Anh đang ở đâu?”
“Em thấy nơi này thế nào?”
“Ngốc nghếch nghếch!”
Mạc Vinh Thành không biết tìm đâu ra một bộ đồ ông già Noel mặc vào, trông rất bưồn cười, hệt như một diễn viên hài.
Anh đứng trước mặt cô cười: “Không phải hôm trước em có nói rằng em không biết giáng sinh là gì hay sao? Anh vắt óc suy nghĩ, cuối cùng cũng có thể nghĩ ra cách này.
Vậy mà em lại gọi anh là tên ngốc, em không sợ làm anh tổn thương, không sợ làm tím anh đau hay sao?”
Tái tìm anh đáng giá bao nhiêu? Hồng Hoàng không thừa nhận thất bại lếu đặt trước người khác, có lẽ giá trị hàng trăm hàng ngàn.
Nhưng đối với em, xem ra nó không đáng một xu rồi”
Vậy là, thua rồi Từ đầu cô đã biết mình không nên dùng những từ ngữ hoa mĩ thế này để nói với anh.
Mạc Vinh Thành vốn rất giỏi sử dụng những lời như vậy.
“Anh biết em mà, em sẽ không thể bộc lộ cảm xúc của chính mình” Cô bước lên trước, sau một hồi do dự, cuối cùng vươn tay ôm lấy anh: “Chỉ là, được biết anh là một điều rất tuyệt vời”
“Thế là đủ rồi”
Mạc Vinh Thành nhẹ nhàng xoa sau đầu cô, như đang dỗ dành một đứa trẻ: “Sau này anh sẽ cùng em tham dự bất cứ lễ hội nào em thích, nhưng có một yêu cầu, không biết em có làm được không”
Hồng Hoàng suy nghĩ một chút, cảm thấy bản thân hiện tại cũng không có khả năng giúp anh điều gì: “Yêu cầu gì vậy?”
“Hãy chung thủy với anh.”
Khoảnh khắc đó, cô chỉ cảm thấy tim mình dường như đập chậm lại một nhịp.
Giọng nói dịu dàng của Mạc Vinh Thành như thể ngân vang mãi, khiến cô mơ màng trong một giấc mộng ngọt ngào.
Cho đến khi tiếng chuông điện thoại bất chợt reo lên.
Mạc Vinh Thành buông cô ra, lấy điện thoại di động, thoáng giật mình khi thấy tên người gọi đến hiển thị trên màn hình.
Sau đó ánh mắt anh có phần tối sầm lại, nhấc máy: “Anh Nghiêm?”
“Những việc làm gần đây của anh khiến tôi rất cảm động.
Đối với việc vì một cô gái mà từ bỏ công danh sự nghiệp, hiện nay thực sự có không nhiều người có khả năng làm như vậy.
Cho nên, †ôi có một gợi ý hay cho anh, không biết thủ trưởng Vinh Thành có muốn nhận hay không?”
“Ö, anh muốn làm gì?”bg-ssp-{height:px}
“Các người đều rời khỏi quân khu, Tiêu Thành Đạt có lẽ không có lý do gì giúp tôi cả.
Cho nên trước đó, tôi cần ân cần gặp lại anh ta.
Cho dù anh ta có thể đoán biết tất cả toan tính của tôi cũng không sao, tóm lại, chỉ cần sắp xếp để tôi gặp được anh ta là đủ” Quý Nghiêm thì thào nói nhỏ, thanh âm phát ra nghe như tiếng suối róc rách.
Sau khi Mạc Vinh Thành cân nhắc một chút thận trọng nói: “Anh nói trước đi”
“Tôi sẽ sử dụng thông tin của quân khu nội quỷ để dập tan tin tức về Chu Hoàng Anh trong.
đặc khu quân sự, sau đó cử người bí mật giải cứu họ, và điểm đến cuối cùng của họ là thành phố Hồ Chí Minh.
Bằng cách này, Chu Hoàng Anh có thể thoát khỏi sự trói buộc chặt chẽ của nhà họ Chu.
Bản thân anh cũng có thể đưa em gái trở lại với gia đình.
Còn tôi sẽ có được lợi ích cho riêng mình”
“Anh biết về quân khu nội quỷ sao?”
“Thực ra thì tôi không biết cho đến hôm nay.
Tôi đã bắt được một người tên là Đức Thắng.
Để cứu anh ta, một nhân vật tên Leo đã đồng ý trả cho tôi một thứ rất có giá trị.
Trong đó có danh sách quân khu nội quỷ.”
Leo.
Cái tên này Mạc Vinh Thành đã từng nghe qua một lần.
Nhưng tất cả cũng chỉ dừng lại ởtin đồn Đó là một thanh niên tài năng gốc Việt hiện đang sinh sống ở nước ngoài.
Hản ta vốn là một hacker, đã từng tham gia quân đội, bị truy nã về tội giết chỉ huy quân khu của chính mình.
Điều đáng sợ là không thể điều tra thêm bất cứ điều gì về hắn ta ngoại trừ cái tên “Leo”, ngay cả FBI cũng không biết tại sao một người như vậy lại xuất hiện ở đất nước của họ.
Tại mỗi hiện trường các vụ án do hẳn gây ra, đều sẽ để lại ký hiệu riêng của chính hẳn.
Tội ác của hẳn trải dài trên tất cả các lĩnh vực, từ các vụ lừa đảo sử dụng tiền ảo cho tới mạng người, không một cái nào hẳn không tham gia.
“Anh thực sự có thể bắt được người của Leo ư?
“Do may mắn thôi” Quý Nghiêm khiêm tốn.
Mạc Vinh Thành giật giật khóe miệng, Quý.
Nghiêm đang coi anh là tên ngốc ư?