Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời
Chương - Tiên Tử Muốn Biết Điều Gì?
https: //gacsach.com
Cô thật sự không thể tin được, chân tướng thật sự đang bày ra trước mặt cô.
Người trước mặt đích xác chính là thần tiên, bằng không người ở đâu ra đột nhiên có thể xuất hiện.
Mộ Sơ Tình chớp chớp hai mắt, không kịp phản ứng lại được, chính là Đại Thụ gia gia trước mặt vẫn không có biến mất.
Không phải nằm mơ.
Đại Thụ gia gia vươn bàn tay già nua dúm dó của mình ra, vuốt vuốt hàm râu, cười tủm tỉm nhìn Mộ Sơ Tình, nói chuyện rất ôn nhu, thanh âm trải qua tang thương, qua năm tháng làm người nghe rất an tâm.
"Tiên Tử đột nhiên tìm ta, xảy ra chuyện gì à?"
Mộ Sơ Tình ngồi ở chỗ của mình, đột nhiên run chân.
"Ông đừng nói, để cho tôi yên lặng."
Chân Mộ Sơ Tình run lên vài cái, sau đó mới bình tĩnh lại được, cô hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm Đại Thụ gia gia trước mặt, lại kinh lại hoảng, hô hấp đều không thông thuận, hơn nửa ngày mới hỏi ông: "Ông thật sự là thần tiên? Trên thế giới này, thật sự có thần tiên?"
"Đương nhiên." Đại Thụ gia gia thần bí hề hề cười một chút, "Thế gian to lớn, việc lạ gì cũng có, ngươi không có gặp qua, không đại biểu là không có. Huống chi, ngươi hiện tại còn không phải là gặp được rồi sao?"
Mộ Sơ Tình thật sự là không có phản ứng lại được, không thể tin được ông có phải là thật hay không.
Cho nên cô duỗi tay, muốn đi sờ một chút xem ông ta có xúc cảm như thế nào.
Chính là, ngay lúc cô động thủ, muốn đi sờ thử, Đại Thụ gia gia kháng cự lùi lại về sau hai bước, cách xa Mộ Sơ Tình.
Đại Thụ gia gia cau mày, cảnh cáo Mộ Sơ Tình: "Không thể, không thể, Tiên Tử, đây không phải thân thể của ta, cho nên ngươi chạm không đến ta. Đây là hồn phách của ta, vì để lúc nào cũng có thể cùng Tiên Tử ngươi đối thoại, cho nên ta lên mạng Bảo Bảo của Thiên Đình, chỗ mấy thương gia mua cái túi gấm này, đem phân thân của ta đặt ở trong đó. Đây là linh hồn, một khi ngươi sờ liền sẽ tiêu tán, ta sẽ biến mất, cho nên Tiên Tử, nam nữ thụ thụ bất thân, chúng ta vẫn là bảo trì khoảng cách một chút."
Mộ Sơ Tình bị lời ông nói, dọa cho kịch liệt ho sặc sụa, khuôn mặt phức tạp nhìn ông, hơn nửa ngày mới lấy lại tinh thần, "Mạng Bảo Bảo? Cùng loại với Taobao của chúng ta bên này!"
"Không phải cùng loại." Đại Thụ gia gia cười thần bí, nghịch ngợm đối với Mộ Sơ Tình nháy mắt một, "Vốn dĩ chính là một. Nhân gian các ngươi đều phát triển như thế, chúng ta cũng phải theo kịp thời đại, đuổi kịp bước chân, không thể lạc hậu nha."
Mộ Sơ Tình: "..."
"Tiên Tử, ngươi nhanh lên có chuyện gì muốn hỏi ta?" Đại Thụ gia gia sốt ruột thúc giục cô, "Nhanh lên, Nguyệt Lão, Lý Tĩnh còn có Thái Thượng Lão Quân cái đám lão già kia, bọn họ còn chờ ta trở về đánh mạt chược, thua bọn họ mấy cái thần tiên tệ, ta phải trở về gỡ gạc."
"Tôi..." Mộ Sơ Tình do dự hai giây định mở miệng, chính là lại không thể nghĩ ra được phải nói cái gì, "Ông... Tôi... Ông... Ông có thể nói rõ việc này, là chuyện như thế nào không?"
Hoá ra Đại Thụ gia gia cho cô túi gấm, là sau khi cô mở ra, ông ta liền sẽ xuất hiện.
Mệt cho cô còn tưởng rằng mở cái túi gấm này ra sẽ xuất hiện Ultraman gì đó chứ. (Siu nhơn đó =.=)
Đại thụ gia gia đi tới chỗ ngồi ở một bên, kéo ra một ghế.
Kéo ghế đến trước mặt Mộ Sơ Tình, liền ngồi xuống hỏi Mộ Sơ Tình: "Tiên Tử. Không ngại ta ngồi cùng ngươi nói chuyện phiếm chứ? Tuổi lớn, eo không khoẻ, đứng hai giây liền đau nhức cái cặp giò."
Mộ Sơ Tình nuốt hai ngụm nước miếng, làm ra một tư thế "Mời", "Ông ngồi đi, ông ngồi đi."
Đại Thụ gia gia ngồi xuống, sau đó đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm Mộ Sơ Tình, trầm ổn mở miệng hỏi cô: "Tiên Tử muốn biết điều gì?"