Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời
Chương - Một Người Đàn Ông Tốt Như Thế, Đã Bị Mộ Sơ Tình Câu Đi Rồi
https: //gacsach.com
Mộ Sơ Tình ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Hoắc Bắc Cảng, bên trong đôi mắt tràn ra ý hận.
Hoắc Bắc Cảng tại sao lại đối với cô như thế, là tới nhắc nhở cô, nói cho cô trong lòng hắn chỉ có một người là Hứa Hạ Đồng, cho nên muốn làm cho cô không cần si tâm vọng tưởng, không cần có bất cứ ý niệm gì với hắn nữa?
Hắn không thích cô, chỉ thích Hứa Hạ Đồng sao?
Hoắc Bắc Cảng đến tột cùng muốn tổn thương cô bao nhiêu, hắn mới vừa lòng?
Hoắc Bắc Cảng bị Mộ Sơ Tình trừng có chút hết chỗ nói rồi.
Hắn mua cho cô một bộ váy thì xảy ra chuyện gì?
Cô không phải thích màu trắng sao?
"Anh đưa cho tôi cái này để làm gì?" Mộ Sơ Tình nghiến răng nghiến lợi nhìn Hoắc Bắc Cảng.
Hoắc Bắc Cảng tới gần, đưa tay ra kéo kéo trang phục của cô một chút, vẻ mặt đầy ghét bỏ: "Thay ra! Cô xem cô mặc những thứ này, là có ý đồ gì đây, ai cho phép cô mặc quần áo phóng đãng như thế đi ra ngoài lang bang buông thả? Cô như vậy, so với không mặc quần áo, có khác nhau sao?"
Mộ Sơ Tình: "..."
Lúc hai người còn ở đó mắt to trừng mắt nhỏ, bên ngoài nhà vệ sinh cửa đột nhiên mở ra, xuất hiện một nhóm phụ nữ tiến vào.
Đám phụ nữ kia vừa đi vừa nói chuyện.
"Ôi! Mấy người vừa rồi có nhìn thấy gì không? Tôi thấy Hoắc Bắc Cảng ở cùng với một người phụ nữ, kỳ quái, anh ta luôn luôn kiềm chế dục vọng, thế nhưng còn có thể cùng phụ nữ thân mật như thế, tôi nhớ rõ đã từng có phụ nữ chạm qua Hoắc Bắc Cảng, còn bị anh ta đá thành trọng thương, thắt lưng có vấn đề, xem ra cũng chỉ là truyền thuyết, không phải như vậy."
"Không có, cô nghe không phải truyền thuyết, tôi cũng có nghe qua như vậy, đều nói anh ta chán ghét phụ nữ tiếp xúc, chỉ cần phụ nữ đụng tới một sợi lông tơ của anh ta thôi, cũng đều bị anh ta một chân đá văng, đó là bởi vì anh ta yêu sâu sắc, trong lòng cũng chỉ có bạn gái, anh ta và bạn gái là thanh mai trúc mã, hai người từ nhỏ đến lớn, nhưng tôi nhớ rõ sau khi bọn họ đính hôn, bạn gái anh ta liền xuất ngoại, anh ta kháng cự phụ nữ tiếp xúc, chính là vì chờ bạn gái trở về, chẳng lẽ, vừa rồi người phụ nữ chúng ta nhìn thấy kia, chính là bạn gái Hoắc Bắc Cảng, cô ta về nước sao?"
"Ở đâu ra! Người phụ nữ kia, mấy người đều không quen biết? Đó là con gái nuôi của Hoắc gia, tên là Mộ Sơ Tình, nghe nói là Hoắc Quốc Chương nuôi từ nhỏ để gả cho Hoắc Bắc Cảng, nói là con gái nuôi, kỳ thật chính là con dâu nuôi từ bé."
"A? Bạn gái Hoắc Bắc Cảng lúc trước rời khỏi Trung Quốc không phải là ra nước ngoài để nghiên cứu? Mà là bởi vì bị Mộ Sơ Tình xen vào, cho nên bị buộc phải bỏ chạy sao?"
"Ai biết mấy việc này của bọn họ đâu, nhưng mà tôi cảm thấy Mộ Sơ Tình kia lớn lên không phải tốt đẹp gì, vẻ mặt như yêu tinh, cô ta đẹp như thế nhưng mà bộ dáng phạm tiện, làm không khéo, tâm cơ cô ta không biết là sâu bao nhiêu đâu, không khéo chính là một con hồ ly tinh câu hồn người khác, câu dẫn Hoắc Bắc Cảng, hãm hại bạn gái Hoắc Bắc Cảng, cho nên mới ép bạn gái Hoắc Bắc Cảng phải bỏ đi."
"Mộc Dịch cô nói rất đúng, nói như vậy tôi cũng cảm thấy là như thế này, vừa rồi Mộ Sơ Tình kia, vừa nhìn đã thấy không tốt lành gì, đáng tiếc một người đàn ông tốt như thế đã bị Mộ Sơ Tình câu đi rồi."
Mộ Sơ Tình nghe được ở bên ngoài mấy người phụ nữ đó lời ra tiếng vào, cô nhíu nhíu mày, có chút khó chịu, trong lòng giống như bị cái gì đó đè ép, nhưng mà cô cũng không cảm thấy có vấn đề gì.
Rốt cuộc, đây cũng không phải là lần đầu tiên cô bị nói như thế, từ nhỏ đến lớn, cô đã trải qua không biết bao nhiêu lần bị Hoắc Bắc Cảng độc miệng, còn không phải là cùng một dạng như vậy?
Ngược lại là Hoắc Bắc Cảng, Mộ Sơ Tình lo lắng cho hắn, bởi vì đám phụ nữ bên ngoài, nhắc tới Hứa Hạ Đồng... Nhắc tới điều cấm kỵ trong lòng Hoắc Bắc Cảng...