Ads Ánh mắt của Đinh Việt Nhiên sáng quắc nhìn tới trước cô , trong khoảng khắc không thể hình dung tâm tình giờ khắc này
Đều là đàn ông với nhau , nên hắn chỉ cần liếc sơ , là có thể hiểu được biểu cảm đầy cảm xúc trong đáy mắt của Cố Hành Sâm , nhưng mà hắn biết rõ Niệm Kiều không hiểu
Cố Hành Sâm là một người đàn ông trưởng thành , lại có quan hệ máu mủ với cô , thì lý nào lại cho phép mình biểu hiện ra !
Huống chi mới vừa rồi còn có các phóng viên theo dõi xung quanh , càng làm hắn không thể tiến lên
"Anh thật sự không muốn để em biết , nhưng rõ ràng là Cố Hành Sâm quan tâm đến em" Đinh Việt Nhiên gượng cười hướng về phía Niệm Kiều
Cố Niệm Kiều chăm chú nhìn Đinh Việt Nhiên , giống như đang nghe chuyện nực cười , cả người cũng cười ha hả , nhưng mà tiếng cười kia , trông rất chói tai
"Chú ấy để ý em ?! Cố Hành Sâm để ý em ?! Đinh Việt Nhiên , em không nghe lầm chứ ?!"
Đinh Việt Nhiên lấy tay búng lên cái trán của Niệm Kiều , tức giận nói :"Sao em lại không tin tưởng vào mình chứ , dù gì em cũng là phụ nữ mà !"
Cố Niệm Kiều hung hăng liếc mắt "Trên cõi đời này , nếu ai đó động lòng vì em , em còn có thể tin tưởng , duy chỉ có hắn —— em không tin được"
Không phải là cô không muốn tin , chỉ là càng mơ mộng thì càng bị ảo tưởng vùi dập . Đến cuối , lại tự mình ngồi đau khổ . Nếu cô tin vào lời nói của Đinh Việt Nhiên , cô lại cảm thấy mình rõ điên rồ
Đinh Việt Nhiên nâng trán , nhưng cũng không nói nữa . Có một số việc phải do mình tự làm chủ , dù người khác nói thế nào , cũng có lúc cố chấp , bướng bỉnh mà không nghe theo
Sau đó Niệm Kiều không có về thẳng nhà , mà là bắt Đinh Việt Nhiên dẫn cô đến một ngôi biệt thự trước đây , nơi mà cô từng gặp Mộ Bạch trong quá khứ
Dưới màn đêm trước căn biệt thự cô như sống lại thời gian của hai năm trước , khóe miệng cô cong lên
Đinh Việt Nhiên đứng tựa vào xe , nhìn thấy bộ dạng đang cười khúc khích kia , hắn không khỏi mở miệng :"Em cười gì vậy ?! Ngôi nhà này giống như bị ma ám !"
Cố Niệm Kiều không để ý tới lời hắn , cô nhẹ nhàng nhắm mắt lại , trong lòng hồi tưởng sự ấm áp.
Trên cõi đời này , ngoại trừ Cố Hành Sâm , còn có một người nữa , cô sẽ mãi mãi không quên . Cho dù đã hai năm trôi qua , cô vẫn có thể nhớ rõ từng chi tiết trên khuôn mặt kia
Niệm Kiều đứng thẩn thờ một lát , sau đó xoay người "Anh đưa em về nhà thôi"
"Em vẫn còn hồi tưởng quá khứ à . . . . . ."
Đinh Việt Nhiên chau mày lại hỏi , hắn biết nơi này , trước đây An Manh Manh đã từng kể , Niệm Kiều được đưa ra từ đây đến với Cố trạch
Niệm Kiều bĩu môi "Không có , là anh khéo nghĩ thôi , mình về nha"
Đinh Việt Nhiên không hỏi thêm gì nữa , tính tình Niệm Kiều hắn vẫn hiểu rõ . Chỉ là kỳ quái một chút , hắn đã theo đuổi cô hơn một năm nay , nhưng chẳng bao giờ thấy cô xao động
Rốt cuộc người con trai kia là người như thế nào ?! Có hay không vẫn là Cố Hành Sâm ?!
Đinh Việt Nhiên đưa cô đến cửa biệt thự , vốn là muốn vào trong ngồi một chút , nhưng bị Niệm Kiều liên tục từ chối
Mặc dù cô biết Đinh Việt Nhiên sẽ không dám làm càn , nhưng đáy lòng cô vẫn cảm thấy bất an , cảm giác như mình đang phản bội Cố Hành Sâm (Má ơi , may là Niệm Kiều nhà ta chưa là gì của Cố Hành Sâm đó nha , biết giữ mình ghê )
Tuy nhiên cả hai cũng mang danh phận trai chưa vợ , gái chưa chồng , tránh xa một chút sẽ tốt hơn
Lúc bước vào nhà , cuối cùng cô đã hiểu được , cảm giác bất an là từ đâu ——
Mới vừa ngẩng đầu thì đèn trong biệt thự đã sáng rực , còn chưa nhận thức được khác thường , liền nhìn thấy một người đàn ông ngồi trên sofa , ngay lập tức cô chợt tỉnh táo lại !
Là Cố Hành Sâm ! Đã hơn nửa đêm rồi , sao hắn còn ở nơi này ! Trên gương mặt biểu cảm vô cùng tức giận !