Editor: May
Lãnh Tư Thành lại “vâng” một tiếng, quay đầu nhàn nhạt nhìn cô một cái, đưa ống nghe cho cô: “Mẹ muốn nói chuyện với cô.”
Giọng nói tuy rằng bình thản, ý tứ trong ánh mắt lại rất “Uy hiếp”, biểu tình kia chính là -- đừng nói chuyện lung tung, tôi ở một bên nhìn!
Cố Thanh Thanh gật gật đầu, tiếp nhận điện thoại, “Mẹ.”4
Điện thoại bên kia, giọng nói của Lạc Thanh Tuyết cũng rất nhu hòa: “Thanh Thanh a, công việc của Tiểu Bảo tương đối vội, con phải thông cảm một chút. Gần đây thân thể thế nào?”
Cố Thanh Thanh không nghĩ tới, mẹ mình gọi một chục cuộc điện thoại chính là hỏi cô đòi tiền, mà mẹ của Lãnh Tư Thành quan hệ cứng đờ với cô như thế, lại thập phần quan tâm cô. Trong lòng lập tức có chút chua xót.
“Mẹ, con rất tốt. Tư Thành…… Cũng không tồi, mẹ và ba thì sao?”
“Chúng ta không có việc gì.” Đầu kia điện thoại ý cười ôn hòa, “Chỉ cần con và Tiểu Bảo hòa hảo, chúng ta cũng liền an tâm rồi. Ngày nào đó có thời gian, trở về cùng nhau ăn bữa cơm?”
“Được, cám ơn mẹ quan tâm.” Cố Thanh Thanh dừng một chút, “Mẹ, còn muốn nói chuyện phiếm với Tư Thành không?”
“Không cần, bảo nó đừng làm việc quá nỗ lực, sự nghiệp quan trọng, gia đình cùng thân thể cũng quan trọng giống nhau.”
Cúp điện thoại, trong lòng Cố Thanh Thanh cũng không biết là tư vị gì.
Lại nói tiếp, tuy rằng Lãnh Tư Thành kết hôn ba năm đối với cô vẫn luôn lạnh như băng sương, người khác -- bao gồm mẹ và anh trai của cô, cũng đều nói cô gả đến nhà họ Lãnh là cô đã tu luyện phúc khí tám đời.
Nhưng cha mẹ anh, ngược lại cũng không có khinh thường cô, cũng không có khó xử cô, ngược lại rất chiếu cố cô. Tuy rằng số lần cô đi nhà cũ nhà họ Lãnh không nhiều lắm, nhưng mỗi một lần đi, ngoại trừ Lãnh Tư Thành vẫn khó có thể thân cận, những người nhà khác, cho cô cảm giác đều thực ấm áp, thực thoải mái.
Đặc biệt là, dưới tình huống có mẹ và anh trai mình so sánh……
Chính là, sau khi cô cúp điện thoại, vẫn là nghe tới một tiếng hừ lạnh!
Quay đầu lại, quả nhiên là Lãnh Tư Thành, thời điểm vừa rồi anh tiếp điện thoại vẫn là một bộ dáng cin trai ngoan ngoãn, lúc này, tròng mắt màu hổ phách khinh thường híp lại, trong con ngươi tựa hồ đều sắp tuôn ra ngọn lửa: “Cố Thanh Thanh, cô có năng lực a! Lại có thể biết đi cáo trạng với cha mẹ bên kia của tôi!”
“Tôi không……” Cô lập tức lắc đầu. Đích xác, Lãnh Tư Thành vừa về quốc, đã bị một cuộc điện thoại của mẹ gọi trở về nơi này, còn đặc biệt tiếp cuộc điện thoại này, nghe như thế nào, đều cảm giác như là kết quả cô đi cáo trạng!
“Cô không có?” Lãnh Tư Thành trào phúng hừ nhẹ một tiếng, “Cố Thanh Thanh, tôi không nghĩ tới…… Cô liền gấp như vậy sao? Như thế nào, sợ tôi ly hôn với cô, tôi mới vừa về nước, cô chân trước đi cáo trạng với cha mẹ tôi bên kia, sau lưng, chờ khi tôi về nhà, cô liền cởi hết quần áo ở trong phòng chờ tôi……”