Editor: May
Cố Thanh Thanh cúi đầu không nói lời nào, hồi lâu sau, giãy giụa ra từ gông cùm xiềng xích của anh: “Anh bay thời gian dài cũng mệt mỏi đi, tôi đi xả nước giúp anh.”
Lãnh Tư Thành nhìn cô đi về phía phòng tắm, nhìn biểu tình đột nhiên bình tĩnh xuống cùa cô, có chút ngoài ý muốn.
Vốn anh ở nước Anh, hẳn là có thể ở thêm hai ba ngày, là anh liều mạng làm xong công việc, rút ngắn hành trình, muốn trở về sớm một chút.
Mới vừa xuống máy bay liền nhận được điện thoại của mẹ, thật ra anh có chút ngoài ý muốn. Bởi vì mấy ngày nay bận quá, anh cũng không rảnh để ý tới những “Việc riêng” đó của anh. Tự nhiên cũng không biết, trên truyền hình tđêm nay truyền phát một tiết mục về anh, nội dung -- chủ yếu là nói các loại xì căng đan của anh. Cố Thanh Thanh có thể nhìn thấy, cha mẹ anh, tự nhiên cũng có thể.
Xì căng đan lúc trước của Lãnh Tư Thành, chưa từng kiêng dè qua cái gì. Dù sao cô không thèm để ý, cũng không hỏi đến xì căng đan của anh. Nhưng đây là lần đầu tiên mẹ gọi điện thoại tới chất vấn anh. Anh tự nhiên chắc hẳn sẽ cho rằng, là Cố Thanh Thanh cáo mật với mẹ anh.
Đặc biệt là, vừa mở cửa ra, nhìn thấy Cố Thanh Thanh cởi đến gần như toàn thân xích lõa, vẻ mặt “Dục cự còn nghênh”, tuy rằng biết rõ là cô cố ý làm vậy, nhưng anh lại có thể có chút -- kinh hỉ.
Là bởi vì lần trước, anh “Trừng phạt” cô quá độc ác sao? Hơn nữa ngày hôm sau liền chạy đến nước Anh xa xôi, cô sợ hãi chính mình thật sự hạ nhẫn tâm ly hôn, lại hoặc là, sợ hãi người nhà và bạn bè của cô bị anh uy hiếp, cho nên, mới vòng một cái vòng lớn, cố ý lấy lòng anh?
Cho dù trong lòng biết, lần này cô chỉ là bởi vì hai nguyên nhân này mà bố trí những chuyện đó, ít nhất chứng minh, anh ở trong lòng cô, còn có vài phần phân lượng đi?
Cho dù, phân lượng này, không liên quan đến tình cảm……
Anh cũng chậm rãi tiến lên, nhìn cô ngồi xổm trên sàn nhà phòng tắm, giúp anh xả nước. Trong phòng tắm tiếng nước ào ào, khí nóng quanh quẩn. Thân thể nho nhỏ của cô biến mất ở bên trong sương mù bốc hơi, giống như người cũng mờ ảo vài phần.
Cố Thanh Thanh xả nước xong, còn dò tay vào thử xem nước ấm, ước chừng cảm thấy sẽ không phỏng tay, mới đứng lên, vừa mới xoay qua, liền thấy thân thể cao lớn của Lãnh Tư Thành dựa nghiêng trên cửa, ánh mắt nặng nề.
“Nước tắm xả xong rồi, anh ngâm tắm đi, tôi đi ra ngoài.” Cô hơi hơi cúi đầu, mới vừa đi tới cửa, Lãnh Tư Thành duỗi chân dài ra -- ngăn cửa lại, lông mày hơi nhướng, ngữ khí, có chút trêu chọc, “Cô đi cái gì, không phải nói, muốn cùng nhau sao?”
“Lãnh Tư Thành!” Cô có chút giật mình, lại có chút nghi hoặc.
Chẳng lẽ nói, mấy ngày nay, anh ở nước Anh “không hợp khí hậu”, không có tìm phụ nữ, sau khi về nước lại trực tiếp về nhà, không có Trần Văn Tiệp hay những người phụ nữ khác “Hạ hỏa” cho anh?