Editor: May
Anh đẩy cửa đi vào, người bán hàng đã đổi một nhóm, anh còn cố ý kêu giám đốc trực ban -- người không đổi này. Anh muốn xem dây chuyền kia, lúc cúi đầu xem dây chuyền, tựa hồ thuận miệng hỏi một câu: “Buổi sáng, lúc tôi xuất hiện, hai người phụ nữ nói chuyện với tôi kia, sau đó bọn họ có tới lại không?”
Giám đốc trực ban vẻ mặt kinh ngạc: “Phụ nữ gì? Xin lỗi Lãnh tổng, tôi không có chú ý, muốn đi tra camera theo dõi một chút không?”
“Không cần.” Lãnh Tư Thành cầm dây chuyền liền đi, ra cửa hàng, anh thở phào một hơi, thấy trợ lý Trình tiến lại đây, nghĩ nghĩ: “Về…… biệt thự Tây Sơn đi.”
Lúc về biệt thự Tây Sơn là chạng vạng, anh bước vào biệt thự, người hầu đi lên đón, Lãnh Tư Thành làm bộ ngữ khí không thèm để ý hỏi: “Cô ấy đâu?”
“Phu nhân còn chưa có trở về.” Người hầu nhìn sắc mặt Lãnh Tư Thành âm trầm xuống dưới, lập tức bỏ thêm một câu: “Phu nhân và Lý tiểu thư đi dạo phố đều sẽ không trở về quá muộn, phỏng chừng, thực mau liền đến nhà đi? Có cần tôi gọi điện thoại hỏi một tiếng hay không?”
"Gọi điện thoại cái gì? Cô ấy có tay có chân, chính mình sẽ trở về.” Lãnh Tư Thành vào cửa, còn không quên thêm một câu, “Làm cơm nhiều hơn một người, giảm bớt cô tấy rở về không đồ ăn, chị lại ở dưới phòng bếp nấu cơm cho cô ấy ầm ĩ quấy rầy đến tôi.”
“Vâng.” Người hầu đáp ứng xuống, nhưng chờ cô ta chuẩn bị tốt đồ ăn, đồ ăn đều bưng lên bàn, Cố Thanh Thanh vẫn chưa có trở về.
Sau đó tính tình Lãnh Tư Thành, liền trở nên không hề tốt. Trong chốc lát ghét bỏ màu sắc quá đơn điệu, trong chốc lát ghét bỏ canh cá quá tanh, thịt xào quá già, đến rau dưa cũng ghét bỏ muối quá nhiều, cuối cùng ra kết luận là: “Gần đây tôi không tức giận, thoạt nhìn rất ôn nhu sao? Khó ăn như vậy, chị là muốn độc chết tôi?”
Mở nước tắm cho anh, anh cũng ghét bỏ: “Chị muốn bỏng chết tôi sao? Cô chỉnh là nhiệt độ gì!”
Khó khăn tắm rửa xong, Lãnh Tư Thành ngồi ở phòng ngủ, ở năm phút trước khi Cố Thanh Thanh về nhà, anh còn nổi trận lôi đình: "Đã nói với chị, đây là sàn nhà gỗ đặc biệt, phải quỳ trên mặt đất dùng giẻ lau nửa khô lau lau một chút! Bình thường chị liền cầm giẻ lau nhà quét dọn lung tung như vậy, chị xẻm chị là nhà nghệ thuật đang làm sáng tác sao?”
Người hầu bình thường đã sợ Lãnh Tư Thành, bị anh vừa mắng thiếu chút nữa liền muốn khóc, cũng may Cố Thanh Thanh đã trở lại.
Lúc này Cố Thanh Thanh bị anh cầm cổ tay, cô vốn muốn giãy giụa, cô rất muốn quay đầu lại chất vấn, rốt cuộc anh muốn thế nào! Không chịu đáp ứng ly hôn với cô, nhưng lại ở bên ngoài, kiêu ngạo tuyên cáo quan hệ của anh và Trần Văn Tiệp như thế, hơn nữa, người kia lập tức lại sắp về tới……
Nghĩ đến đôi tay này của anh, cũng nắm tay Trần Văn Tiệp, cũng ôm chầm eo cô ta, có lẽ, sau đó còn sẽ ôm những người phụ nữ khác, sắc mặt cô dần dần lạnh xuống, hít sâu, không có mong đợi, cho nên lúc này quay đầu lại, cô cũng không có bao nhiêu tình cảm, giọng nói nhàn nhạt: “Có chuyện gì sao?”