Editor: May
Nắm tay nắm chặt của Cố Thanh Thanh lại buông ra, một câu ở trong cổ họng nửa ngày mới lao ra: “Cô ta…… nghe nói sắp về nước.”
Vừa rồi ánh mắt Lãnh Tư Thành còn bình thản tĩnh đạm, trong nháy mắt liền sắc bén lên!
Cô nói cái gì? Cô biết, Nhiếp Chi Ninh sắp về tới?
Tuy rằng lúc trước anh cũng suy đoán, học xong ba năm thạc sĩ, có thể Nhiếp Chi Ninh sẽ trở về. Nhưng chẳng may, anh ta còn có theo đuổi học thuật, học tiến sĩ gì đó thì sao?
Lại hoặc là, về sau anh ta tốt nghiệp không có tiếp tục tính toán đào tạo chuyên sâu, nhưng yêu núi núi sông sông ở nước ngoài, muốn xông ra một vùng trời ở Hợp Chúng Quốc Hoa Kỳ?
Mấy năm nay, anh mơ hồ từ trong miệng người khác, nghe được chuyện về chị em nhà họ Từ và Nhiếp Chi Ninh. Biết Từ Tử Câm từ thời đại học đến bây giờ, vẫn luôn khổ sở theo đuổi Nhiếp Chi Ninh, biết Nhiếp Chi Ninh trước nay cũng từng buông lỏng, chưa từng đáp ứng kết giao với Từ Tử Câm.
Thẳng đến không lâu gần đây, mới rốt cuộc bởi vì hai nhà Từ Nhiếp muốn thương nghiệp liên hợp, bởi vì ba mẹ hai bên bức bách, mới miễn cưỡng gật đầu đáp ứng sẽ đính hôn.
Nhưng tiệc đính hôn còn chưa có làm, trong lòng anh liền không yên ổn!
Không, hiện tại đầu năm nay, đừng nói đính hôn, cho dù kết hôn còn có thể ly hôn mà! Không có cạy góc tường không nổi, chỉ có tiểu tam không nỗ lực!
Mà Cố Thanh Thanh, lại có thể cũng biết, anh ta sắp về nước?
Như thế nào, cho dù anh ta về nước, thì thế nào?
Anh không ly hôn, nếu Nhiếp Chi Ninh dám mang nón xanh cho anh, anh không giết cả nhà bọn họ liền không thể!
“Như thế nào, nghe nói anh ta về nước…… trong lòng cô không thoải mái?”
Lãnh Tư Thành nói câu này rất là đằng đằng sát khí, Cố Thanh Thanh ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh một cái, ánh mắt anh so với loại ánh mắt đạm nhiên vừa rồi, có thể hơi hơi mang theo một chút tà tứ không bình thường, trong nháy mắt vô cùng sắc bén!
Cố Thanh Thanh nhìn anh ở khoảng cách gần -- dù sao Từ Tử Bội luôn phải về nước, chuyện luôn phải đối mặt, ngày cô chờ đợi này, cũng chờ đợi ba năm rồi!
Vừa thấy được biểu tình Cố Thanh Thanh bình tĩnh như thế, giống như là một thanh dao nhọn, đâm bị thương tròng mắt của Lãnh Tư Thành!