Editor: May
Mạc Đông Dương còn cười: “Vừa thấy cậu cúp điện thoại bàn của tôi, tôi liền biết cậu khẳng định ở nhà!”
Ấn đường của Lãnh Tư Thành đều sắp nhíu thành ngọn núi nhỏ, ôm cánh tay đứng ở cửa, hiển nhiên như vậy chính là không muốn mời anh ta vào cửa: “Có việc mau nói!”
“Đương nhiên có chuyện.” Mạc Đông Dương cười tủm tỉm, còn vẻ mặt thần bí, “Theo tôi, tôi cho cậu một kinh hỉ!”
Chờ Lãnh Tư Thành đi qua với anh ta, oa, thật sự kinh hỉ rất lớn, đều sắp biến thành kinh hách!
Nơi Mạc Đông Dương dẫn anh đi là một hội sở thương vụ xa hoa, không giống với hội sở ban đêm STAR, nơi này chủ yếu kinh doanh chính là golf, bowling, tennis, suối nước nóng cùng phòng xông hơi.
Lãnh Tư Thành cùng Mạc Đông Dương đi phòng bowling, có bao tay bảo vệ đặc biệt chuyên nghiệp, hôm nay anh tỏ vẻ “Tôi sinh bệnh, không chơi bóng”. Mạc Đông Dương lập tức gật đầu: “Kia đi chơi bowling đi. Ở trong nhà, không cần dùng bao nhiêu thể lực.”
Chờ tới sân bowling, Lãnh Tư Thành mới nhìn thấy, nơi này sớm đã có vài người, hai người trong đó, rõ ràng là Từ Tử Câm và Nhiếp Chi Ninh!
Vừa thấy được Lãnh Tư Thành và Mạc Đông Dương lại đây, Từ Tử Câm vẻ mặt kinh hỉ đi tới: “Anh Tư Thành, anh Đông Dương, chào hai anh.”
Lãnh Tư Thành quay đầu nhìn thoáng qua Mạc Đông Dương, không chút để ý chỉ chỉ bọn họ: “Đây là cái cậu gọi là ‘ kinh hỉ ’?”
Mạc Đông Dương liền cười: “Nghe nói tối hôm qua các người đính hôn, buổi sáng hôm nay tôi mới trở về từ nước ngoài, không tự mình chúc các người bách niên hảo hợp được, xin lỗi.”
Từ Tử Câm cười: “Anh Đông Dương, anh nói gì vậy.”
Mạc Đông Dương còn nhìn nhìn Lãnh Tư Thành nói: “Mọi người là bạn bè, có cái gì cũng đừng so đo. Chuyện người lớn không có quan hệ với chúng ta, đặc biệt là Tư Thành cậu, cậu làm anh, rộng lượng một chút…”