Editor: May
“Chú không đi bệnh viện, vậy tôi liền đi bệnh viện.” Lãnh Tư Thành nói thêm gì đó với bọn họ, sửa sang cổ áo lại một chút liền chuẩn bị đi ra ngoài.
Mạc Đông Dương còn hỏi: “Cậu đi bệnh viện làm cái gì?”
Lãnh Tư Thành vẻ mặt thản nhiên: “Tối hôm qua, chị dâu cậu cắn tôi chảy máu, trên vai có vài cái lỗ máu, tôi phải đi tiêm một mũi uốn ván. Cậu cũng không biết, răng cô ấy lợi hại bao nhiêu đâu.”
Một câu nói đều lặng im toàn bộ mọi người! Cắn chảy máu trên vai…… Này vừa nghe liền biết, tối hôm qua hai người bọn họ đang làm chuyện xấu gì!
Hơn nữa, Lãnh Tư Thành còn cố ý điểm ra là “chị dâu”, vậy không phải là phụ nữ lung tung rối loạn, mà là Cố Thanh Thanh!
Lãnh Tư Thành và Cố Thanh Thanh, không phải tình cảm không tốt sao? Không phải tối hôm qua ngay cả bạn gái Trần Văn Tiệp của anh đều tìm tới cửa sao? Sao lại sẽ…… là bộ dáng kịch liệt như vậy?
Từ Tử Câm và Mạc Đông Dương là nghi hoặc khó hiểu, mà Nhiếp Chi Ninh, sau khi kinh ngạc, lại là có chút đau đớn nhàn nhạt.
Lãnh Tư Thành nhàn nhạt liếc mắt đảo qua một cái, đều thu hết biểu tình của mọi người vào đáy mắt, rồi sau đó anh tháo bao tay ra, ném vào trong lòng ngực của một người phục vụ, bước đi ra ngoài.
Từ Tử Câm sửng sốt vài giây, tựa hồ cảm thấy được gì đó, tiến lên một bước: “Anh Tư Thành.”
Lãnh Tư Thành quay đầu lại, nhìn nhìn Từ Tử Câm, nhàn nhạt nói: “Em và Chi Ninh sống thật tốt. Chuyện quá khứ…… Coi như đã kết thúc rồi, tôi sẽ không so đo nữa.”
Bao gồm xì căng đan của cô và Cố Thanh Thanh, Cố Thanh Thanh và Nhiếp Chi Ninh, còn có, xì căng đan hoàn toàn không có của anh và Từ Tử Bội kia.
Từ Tử Câm sửng sốt, tựa hồ nhớ tới cái gì đó, chờ muốn lại đuổi theo lần nữa, Lãnh Tư Thành đã đi xa.