Editor: May
Anh trở về, không phải vì cô, chỉ là để quên một phần văn kiện quan trọng. Là cô tự mình đa tình, sao cô lại cảm thấy, đêm nay Lãnh Tư Thành là cố ý bỏ xuống “Tân sủng” của anh trở về, còn ôm nhau với cô?
Cô cười khổ lắc đầu, nhìn trần nhà, mơ mơ màng màng ngủ đi. Không biết tf khi nào, lại bởi vì tiếng sấm rền ngoài cửa sổ làm bừng tỉnh, vừa nhìn ra bên ngoài, sắc trời, đã dần dần sáng lên.
Nhìn nhìn lại đồng hồ treo tường, mới vừa qua khỏi 7 giờ.
Ngủ không được, cô dứt khoát đứng dậy. Mở cửa sổ ra, hít thở không khí, để gió sáng sớm thổi vào trong phòng ủ dột như là cục diện đáng buồn.
Hôm nay là ngày cuối tuần, thứ hai ngày mai đi làm, cô còn có một quảng cáo lớn bên ngoài phải tham gia. Lúc gả cho Lãnh Tư Thành vừa lúc tốt nghiệp đại học, sau khi đi theo lại tiếp tục học nghiên cứu. Hiện tại thời gian ba năm trôi qua, cô cũng sắp tốt nghiệp, tuy rằng Lãnh Tư Thành không cho phép cô đi ra ngoài tìm công việc, nhưng cô cũng không thể thật ở nhà ăn no chờ chết, dựa vào phí sinh hoạt một vạn anh cho mỗi tháng để trôi qua ngày tháng.
-- Hơn nữa, quan hệ của Lãnh Tư Thành và cô kém như vậy, không chừng ngày nào đó chính mình muốn hạ đường, dù sao cũng phải làm chuẩn bị hai tay.
Đại học cô học chính là chuyên ngành quảng cáo, tìm công việc cũng là quảng cáo Minh Thịnh. Công ty rất nhỏ, cho nên không có quá nhiều dính líu với tập đoàn Lãnh thị, hợp tác với giải trí Hoàng Đình cũng rất ít, trừ phi là một ít nghệ sĩ nhỏ tuyến 18 không quá nổi tiếng lại đây quay chụp quảng cáo bình thường. Cũng bởi vì công ty nhỏ, cho nên cô mới vừa tiến vào công ty còn chưa đến ba tháng, liền có thể phụ trách quay chụp một ít quảng cáo lớn, cũng coi như là nhờ họa được phúc.
Cũng là bởi vì công ty nhỏ, cho nên cô còn phải quan tâm thiết kế, kế hoạch, AE ( chịu trách nhiệm khách hàng), chức trách trợ lý……
Chỉ là, một đơn cùng Hoàng tổng này, hẳn là thổi bay. Ngày mai đi làm, còn phải hội báo với công ty một chút tình huống.
Trời dần dần sáng lên, mưa bên ngoài, còn đang tí tách tí tách rơi xuống. Biệt thự Tây Sơn ở phía tây ngoại ô thành phố Yến, xây ở trên núi Tây, phong cảnh tuyệt đẹp, không khí cũng tốt, chỉ là cách trung tâm thành phố có chút xa, hơn nữa, thời điểm trời mưa, sẽ đặc biệt lạnh lẽo một chút.
Gió có chút lớn, tối hôm qua mắc mưa, lại không có ngủ tốt, đầu có chút đau. Lãnh Tư Thành, hẳn là tối hôm qua liền rời đi đi.
Cười khổ một tiếng, anh có đi hay không, cô làm sao quản được?
Thái độ của anh nhất quán âm tình bất định, ở lúc anh tâm tình tốt cực ít cực ít, cũng sẽ làm cô có một loại ảo giác -- tựa hồ anh cũng không phải quá chán ghét chính mình, thậm chí có một tia ôn nhu với cô.