Chỉ bật một đèn đem nhỏ, cô co rúc ở một góc mép giường, cả người ngủ nghiêng, chỉ chiếm vị trí một phần năm cả giường lớn, hơn nữa, đến trên lưng cô, cũng chỉ có một phần mười cái chăn, giống như nếu không phải trong nhà chỉ chuẩn bị một cái chăn, trong phòng này cũng chỉ có một cái giường, chỉ sợ cô tuyệt đối sẽ không ngủ chung với anh.Tròng mắt hơi hơi hạ xuống, nhìn đến trên mép giường bên kia của anh, còn đặt một thân đồ ngủ sạch sẽ. Không cần nhìn cũng biết, là cô vừa mới chuẩn bị.Cô vẫn luôn là như vậy, bảo cô đi nơi nào đợi cô liền đi nơi đó đợi, đi bên ngoài trêu chọc bao nhiêu phụ nữ, về đến nhà dù đối với cô ác ngôn ác ngữ như thế nào, cô đều là một bộ dáng bình đạm tự nhiên như vậy. Cô giảm cảm giác tồn tại của mình thật sự thấp rất thấp, không phải sợ anh, chỉ là không muốn tiếp xúc quá nhiều với anh. Ba năm nay, phản ứng duy nhất của cô với anh -- lại có thể là lúc vừa rồi anh nói qua muốn sinh một đứa bé, tuy rằng cô thuận theo nhắm mắt lại, lại che dấu không được nhíu mày.Nhưng cố tình, người vợ như cô, mặt ngoài làm đến là hiền lương thục đức, anh ở bên ngoài nhiều đối tượng xì căng đan như vậy, cũng không thấy cô tức giận với anh lần nào. Về nhà cũ dỗ ba mẹ anh đến vô cùng cao hứng, dù chiến tranh lạnh với anh -- cô đều thế chuẩn bị tốt đồ ngủ cho anh!Cô “Hiền lương thục đức” như vậy, lại sinh sôi đâm đôi mắt của anh!Bàn tay to vừa nhấc, quét rơi tất cả đồ ngủ cô chuẩn bị tốt, xếp đặt ở một bên xuống đất, anh lại xoay người mở ngăn tủ, chính mình cầm một bộ đồ ngủ khác ra mặc tốt, lúc sau đột nhiên xốc chăn lên, trực tiếp ngủ ở chính giữa giường, cuốn đi bốn phần năm cái chăn!Trên người Cố Thanh Thanh chợt lạnh, cho dù không phải mùa đông, nhưng chăn rời thân, toàn thân lạnh căm căm, cô cũng không dám lại xốc chăn lên, càng không dám nhích vào trong ngủ, sợ đánh thức Lãnh Tư Thành.Cô liền co rúc ở mép giường, ngực còn có thể dựa gần chăn, chỉ có thể cảm nhận được một chút khí dễ chịu trong chăn ấm áp sau lưng. Qua một trận, chờ đến hơi thở anh vững vàng, như là ngủ rồi, cô mới tay chân nhẹ nhàng bò xuống giường, đi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ. Cô đóng cửa phòng tắm, ngược lại không phải sợ anh tiến vào xấu hổ gì đó -- chủ yếu là sợ đánh thức anh, càng chọc anh không vui. Ngay cả mở máy sấy sấy tóc, cũng chỉnh đến thấp nhất.Chờ làm xong hết thảy, cô đẩy cửa ra, trong phòng im ắng, Lãnh Tư Thành còn nằm an ổn, biến hóa duy nhất chính là, anh vốn ngủ ở giữa giường, chăn cũng cuốn đi bốn phần năm, lúc này thoáng nghiêng trái, chăn cũng chỉ che lại một phần ba.