Bên người Lãnh Mặc cũng có không ít bạn tốt chia chia hợp hợp, nháo đến còn tê tâm liệt phế hơn nhiều. Nhưng cô lại cảm thấy, hai giọt nước mắt này của Cố Thanh Thanh, là thật sự đau tới trong lòng cô rồi!“Là Mặc Mặc à. Thật xin lỗi, chị……” Cố Thanh Thanh còn muốn nói gì nữa, kéo ra một tươi cười, nhưng mới vừa nói mấy chữ, nước mắt lại nhịn không được tuôn ra.Cô lập tức quay đầu đi, cũng không có mang khăn tay, chỉ có thể dùng mu bàn tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt nơi khóe mắt. Hít sâu, nỗ lực khắc chế chính mình, cường ngạnh bức nuốt xuống nước mắt còn lại, mới đôi mắt hồng hồng quay đầu lại: “Để em chê cười.”Không biết vì sao, lúc này nhìn đôi mắt sưng đỏ của Cố Thanh Thanh, lại thêm bộ dáng miễn cưỡng mỉm cười, Lãnh Mặc lại cảm thấy, trong lòng cô ấy càng khổ.“Có phải anh hai khi dễ chị không?” Lãnh Mặc vừa thấy được bộ dáng miễn cưỡng cười vui của cô, lập tức lôi kéo tay cô, “Thật quá đáng, đàn ông còn không nhường phụ nữ! Đi, em mang chị đi thu thập anh ấy!”“Chị không phải……” Cố Thanh Thanh bị cô ấy một đường kéo trở về, vừa đến cửa, liền nghe được Lạc Thanh Tuyết bên trong nói: “Tiểu Bảo, con đây là muốn đi?”Hai người đi đến cạnh cửa, quả nhiên nhìn thấy Lãnh Tư Thành đã thu thập xong, thay tây trang, vẻ mặt đông lạnh gật gật đầu với Lạc Thanh Tuyết và Lãnh Vân Đình .Nghe được tiếng kêu của tiểu Wales, Lãnh Tư Thành chậm rãi quay đầu lại, nhìn thấy các cô trở về, đáy mắt cũng toàn là một mảnh sắc lạnh, không có nửa phần gợn sóng.Nhìn thấy anh khi dễ chị dâu còn vẻ mặt lãnh đạm, Lãnh Mặc lập tức tiến lên: "Anh hai, vừa rồi anh làm cái gì! Chị dâu đều bị anh chọc khóc!”Vừa nghe cô nói như vậy, ánh mắt người một nhà đều phóng về phía Cố Thanh Thanh, quả nhiên nhìn thấy vành mắt cô hồng hồng, bộ dáng tựa hồ là đã khóc.Lạc Thanh Tuyết nhìn nhìn cô, lại nhìn nhìn con trai, biết hai người này lại không được tự nhiên. Loại chuyện hôn nhân này đều là khuyên giải không khuyên phân, bà lập tức nói: “Đây là làm sao vậy? Tiểu Bảo, con và Thanh Thanh đã xảy ra chuyện gì?”