“Mẹ, con không có việc gì.” Cố Thanh Thanh lắc đầu, bác sĩ Tiền kê cho cô chút thuốc liền rời đi, Lạc Thanh Tuyết bảo người làm dựa theo phương thuốc nấu thuốc, giữa trưa lại hầm canh cho cô, nhìn cô uống xong, tinh thần tựa hồ tốt hơn rất nhiều.Người từng trải qua hành kinh đều biết, đau cũng chỉ một ngày như vậy, tối hôm qua vừa chịu đau qua đi, ngày hôm sau trên cơ bản là không có việc gì. Buổi chiều, công ty nhà họ Lãnh xyar ra chút chuyện, Lãnh Tư Thành rời đi trước, Lạc Thanh Tuyết còn gọi tài xế đưa cô trở về, trước khi đưa trở về, còn cố ý dặn cô uống thuốc: “Phải chiếu cố chính mình cho tốt.”Về tới biệt thự Tây Sơn, cô bảo người hầu nấu chút nước ấm uống. Có lẽ là do gần đây thường xuyên nhìn thấy Lãnh Tư Thành, người hầu còn hỏi: “Sao tiên sinh không cùng nhau trở về với cô?”Sao Lãnh Tư Thành sẽ trở về? Anh hận không thể chính mình biến mất ở trong thế giới của anh được không?Chờ khi vất vả xử lý công việc xong, thu thập tốt, chuẩn bị nghỉ ngơi, cửa phòng ngủ mở ra, là Lãnh Tư Thành, anh lại có thể đã trở lại!Cố Thanh Thanh hoảng sợ, sao Lãnh Tư Thành sẽ trở lại? Không phải anh tức giận rời đi rồi ư? Vì sao anh lại trở về?Lãnh Tư Thành mặt không biểu tình, cửa mở ra anh cũng không liếc mắt nhìn cô một cái, giống như cô là không khí, ánh mặt trời, chim nhỏ.Chờ lúc cô mê hoặc, phía sau Lãnh Tư Thành còn đi theo trợ lý Trình, đương nhiên không dám vào cửa, đứng ở bên ngoài phòng ngủ hỏi: “Lãnh tổng, hộ chiếu tìm được rồi, ở phòng sách của ngài. Lần trước thời điểm trở về từ Anh quốc trực tiếp đặt ở nơi này.”Lúc Lãnh Tư Thành tiến vào, ánh mắt không có một chút gợn sóng. Trợ lý Trình còn nói: “Chuyến bay tám giờ sáng mai, hiện tại đã 11 giờ tối, ngài xem ngài có phải ……”Hôm nay Lãnh Tư Thành làm việc liền làm việc đến 9 giờ tối, sau đó phát hiện ngày mai muốn xuất ngoại, hộ chiếu lại ném nơi này, không tới lấy thì làm sao được?Tuy nhiên lời còn chưa nói xong, nhưng là, Cố Thanh Thanh nghe hiểu, ý tứ là, ngài đừng giày vò, dù sao đều về nhà, liền ở chỗ này ngủ một giấc đi.Lãnh Tư Thành đứng ở trong cửa, còn quay đầu lại nhìn thoáng qua: “Có phải buổi tối hôm nay phòng sách đã quét dọn qua rồi không?”Người hầu cũng đi theo, nghe vậy gật gật đầu: “Đúng vậy.”Không phải buổi chiều ngài gọi điện thoại, đặc biệt bảo tôi quét dọn sao?Lãnh Tư Thành nhàn nhạt nhìn cô ta một cái, giọng nói nghiêm khắc: “Không mở cửa sổ đi, không khí ngột ngạt, bảo tôi nghỉ ngơi như thế nào!”