Lâm Chu Dật cười gật gật đầu: “Hợp tác vui vẻ.”Người hai phương tách ra rời đi, Nhiếp Chi Ninh nhìn Cố Thanh Thanh lễ phép tạm biệt anh và Stephen, lại đứng ở bên người Lâm Chu Dật, giống như cùng anh Sở Hà Hán Hiới, phân rất rõ ràng. Trong lòng anh hơi hơi đau xót, nhìn Lâm Chu Dật vẫy vẫy tay tạm biệt bọn họ, Cố Thanh Thanh cũng cùng nhau đi ra ngoài với anh ta.Cửa lớn cảm ứng tự động mở ra, lại thực mau khép lại, như là, ngăn cách một thế giới với anh.Stephen nhìn ánh mắt mất mát của anh nói: “Hắc, anh em, Cố tiểu thư này chính là Juliet trong lòng anh đi? Nhưng cô ấy đã kết hôn, anh cũng đính hôn với Jenny ( tên tiếng Anh của Từ Tử Câm) rồi, anh……”Hai người bọn họ là quan hệ bạn học đại học, đương nhiên rất quen thuộc.Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Nhiếp Chi Ninh bỏ lại anh, đi nhanh ra ngoài!Tới ngoài cửa rồi, Lâm Chu Dật và Cố Thanh Thanh đang chờ xe lái lại đây, Lâm Chu Dật đột nhiên mở miệng hỏi: “Cố tiểu thư, cô đã kết hôn?”Cố Thanh Thanh sửng sốt, đúng vậy, Lâm Chu Dật còn “chưa biết” chuyện cô có chồng. Ngay sau đó gật gật đầu: “Phải.”Lâm Chu Dật còn tính toán nói cái gì đó, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng bước chân, Nhiếp Chi Ninh bắt lấy cổ tay Cố Thanh Thanh, giọng nói có chút gấp: “Thanh Thanh, anh có lời muốn nói với em!”Cố Thanh Thanh hoảng sợ, theo bản năng hất tay anh ta ra. Lâm Chu Dật còn cố ý nói: “Ngượng ngùng Nhiếp tiên sinh, nếu anh tìm nhân viên của tôi là việc riêng, hiện tại còn chưa tới thời gian tan tầm.”“Anh……” Anh tìm Cố Thanh Thanh xác thật là việc riêng, nhưng anh thật là không chịu nổi!Ba năm trước đây, Cố Thanh Thanh vừa mới đáp ứng ở bên nhau với anh, liền gặp phải cha mẹ gậy đánh uyên ương, anh vốn muốn đấu tranh, muốn từ bỏ hết thảy ở bên nhau với cô!Nhưng ở thời điểm mấu chốt, cô lại đột nhiên lùi bước, cô không chịu xuất ngoại, không chịu đi với anh, còn đưa ra chia tay với anh. Anh biết là cha mẹ anh đã làm chuyện gì đó không tốt với cô, anh muốn vãn hồi. Ai biết……Anh sẽ không quên, một ngày trước khi đi, anh chợt nghe tin dữ, đi đến trước linh đường ba cô, nhìn thấy cô gần như hỏng mất, còn có Lãnh Tư Thành ôm cô an ủi.Nhìn thấy anh tới đây, Lãnh Tư Thành buông tay ra, đi ra linh đường, kéo anh qua một bên, nhàn nhạt nhìn anh một cái, chỉ nói hai câu.