Cô nói chuyện, nhanh chóng đứng dậy, chuẩn bị đi phòng trà nước tiếp điện thoại. Vị trí làm việc đối diện cô chính là Từ Tử Câm, cô nói chuyện, Từ Tử Câm hiển nhiên cũng nghe được rồi.Bên kia, Lãnh Tư Thành nửa ngày sau mới chuẩn bị hồi đáp, có thể là bởi vì anh có chút khẩn trương, vốn chỉ tính toán ho nhẹ một tiếng thanh thanh giọng nói, lại không cẩn thận sặc đến, thật sự ho khan kịch liệt lên.Vừa ho khan, liền ho khan kinh thiên động địa, có lẽ là do anh rất ít chủ động gọi điện thoại cho Cố Thanh Thanh, đến chính anh cũng có chút không chịu nổi.Vừa nghe được anh ho khan, Cố Thanh Thanh có chút khẩn trương, cô còn tưởng rằng là Lãnh Tư Thành sinh bệnh. Trong lòng quan tâm, nhưng là lại sợ anh không cảm kích, vì thế chỉ có thể hơi nhỏ tiếng một chút hỏi: “Anh…… làm sao vậy?”“Tôi…… Khụ khụ khụ.” Lãnh Tư Thành lại ho khan vài tiếng, nỗ lực bình phục hô hấp, vốn còn có chút khẩn trương, vừa ho khan như vậy, vốn chính mình muốn nói cái gì, tất cả đều đã quên.Mãi cho đến anh hoàn toàn bình tĩnh trở lại, trừng mắt nhìn di động, lúc này mới có điểm hơi 囧.“Anh……”Cố Thanh Thanh vừa mới nói một chữ, Lãnh Tư Thành nhanh chóng đoạt lời nói lại: “Lần trước cô gọi điện thoại tìm tôi, chuyện gì?”Anh tận lực làm giọng nói của mình nghe tới bình tĩnh, vững vàng một chút, giống như người ho khan muốn thất thố vừa rồi kia, cũng không phải là anh.“Tôi……” Cô nào dám nói, ngày đó cô chỉ là muốn hỏi, anh đi Berlin, có phải vì Từ Tử Bội hay không. Cô cũng không dám nói, anh rời đi, thật ra cô có chút nhớ anh.Từ Tử Bội ở Berlin, anh cũng ở Berlin, Từ Tử Bội còn có khả năng muốn đảm nhiệm người phát ngôn của tập đoàm Lãnh thị, bọn họ gặp mặt rất bình thường……“Vì sao?” Lãnh Tư Thành có điểm chờ mong. Cho dù cô lừa gạt anh, nói cô lo lắng cho anh, không phải lấy thân phận người đàn ông, người chồng, mà là quan tâm người thân cũng tốt!“Tôi chỉ là……” Cố Thanh Thanh nói không nên lời! Dù là Từ Tử Bội, hay là nhớ anh, cô đều nói không nên lời!“Chỉ là cái gì?” Trái tim Lãnh Tư Thành đều có chút nhảy thình thịch. Cho dù tận lực giả vờ bình tĩnh, trong giọng nói của anh, cũng vẫn mang theo vài tia mong đợi, vài tia kích động, vài tia vui sướng!