Ông Xã Thần Bí, Buổi Tối Gặp!

chương 484: sợ hãi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nếu là cô thật sự bởi vì nguyên nhân này đã chịu thương tổn, anh đời này đều sẽ không tha thứ cho chính mình!Nhưng mà, tối hôm qua, một khắc anh nhìn thấy cô và Nhiếp Chi Ninh ôm nhau ở trước bia mộ của cha kia, trong lòng anh lại thật sâu rõ ràng, ràng buộc của cô và Nhiếp Chi Ninh là rất khắc sâu, cho dù đi qua ba năm, cũng vẫn là Nhiếp Chi Ninh tìm được cô trước!“Anh sẽ nghiêm túc xử lý Trần Văn Tiệp.” Anh bỗng nhiên mở miệng, nói ra lời, làm Cố Thanh Thanh có chút sờ không được đầu óc.“Anh sẽ nghiêm túc xử lý Trần Văn Tiệp, không chỉ là bởi vì cô ta dựa vào thân phận của anh tới ức hiếp người khác, càng là bởi vì -- người cô ta ức hiếp, là em.” Lãnh Tư Thành chợt lập tức vươn cánh tay, gắt gao ôm eo cô từ sau lưng.“Em phải tin tưởng, anh chưa từng có nghĩ tới, muốn những người phụ nữ thấp kém đó, đạp lên trên đầu em.”Cố Thanh Thanh không có biểu tình gì.Cô đương nhiên rõ ràng, tuy rằng trong lòng Lãnh Tư Thành không có cô, nhưng dù sao cô cũng là người vợ mà anh cưới hỏi đàng hoàng. Vợ chồng là một thể, Trần Văn Tiệp đánh mặt cô, cũng chẳng khác nào làm anh mất mặt. Nếu là hôm trước, bị người tuôn ra cô - một người vợ chính quy, lại bị tiểu tam oan uổng trộm tiền, Lãnh Tư Thành là một người đàn ông sĩ diện như vậy, mặt mũi sẽ để nơi nào?“Còn có……” Lãnh Tư Thành từ sau ôm lấy cô, muốn ôm, nhưng nắm tay lại nắm thật chặt.“Anh và Từ Tử Bội…… Cũng không phải cái loại quan hệ như em tưởng tượng.”Cố Thanh Thanh sửng sốt, hơi hơi ngẩng đầu, muốn từ trong gương nhìn thấy biểu tình của Lãnh Tư Thành, nhưng mà, lại chỉ nhìn thấy anh chôn đầu ở trong hõm vai cô, như là đang cực lực che dấu cảm xúc của mình.Hơn nữa, không chỉ có như thế, cánh tay anh ôm cô, cũng buộc chặt, buộc chặt, lực đạo như là muốn siết chết cô , như là muốn hòa hợp hai người thành một thể!“Có lẽ, sau này em còn sẽ nhìn thấy tin tức của hai chúng tôi, có lẽ…… Có chút tin tức còn sẽ nói thực ái muội, rất khó nghe. Nhưng là, em phải biết rằng, anh không có khả năng cưới cô ta.”Cố Thanh Thanh đột nhiên ngẩng đầu.Ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào gương, Lãnh Tư Thành trong gương, còn duy trì dính sát vào ở sau lưng, tư thế dùng sức ôm cô. Tóc trên trán hơi dài của anh hơi hơi rũ xuống dưới, che lấp toàn bộ biểu tình trên khuôn mặt anh, nhưng cánh tay lại siết thật chặt.Ba năm, mỗi một ngày, mỗi nhất thời khắc, mỗi một phút, mỗi một giây trong ba năm, cô đều đang chờ mong Lãnh Tư Thành sẽ nói như vậy!Cô mong đợi rất lâu, thất vọng rồi rất lâu, càng -- tuyệt vọng rất lâu!Thậm chí lâu đến, cô đều không rõ ràng lắm, chính mình có nên tin tưởng lời nói của anh không!Cửa sổ không có đóng kín mít, một trận gió thổi qua, lá ngô đồng sàn sạt rung động. Cô ngơ ngác nhìn về phía ngoài cửa sổ, nhìn ngô đồng nhẹ lay động ở trong gió .Ngô đồng ở cổ đại, tượng trưng cho tình yêu, càng tượng trưng cho tình ý cô độc tịch mịch và cảm xúc khốn khổ ly sầu biệt ly .Nhưng tâm tình cô lúc này -- tàn rượu mưa sơ gió phù đêm qua, nồng đậm đến không ngủ được.Thật ra cô biết, cho dù Lãnh Tư Thành và cô thật sự ly hôn, cũng không nhất định ở bên nhau với Từ Tử Bội. Anh và nhà họ Từ có thù lớn, hành vi thất tín bội nghĩa của nhà họ Từ, Từ Tử Bội phản bội ở thời điểm anh gian nan nhất rời khỏi anh đi nước ngoài, cho dù yêu hơn nữa, cũng sẽ không tiêu tan!Hơn nữa, hiện tại sự nghiệp Từ Tử Bội cũng đang ở kỳ bay lên, xem trạng huống phát triển trước mắt của cô ta, hẳn là sẽ không đáp ứng giống như mình, cam tâm vứt bỏ hết thảy công việc, ở nhà giúp chồng dạy con.Nhưng cho dù không thể kết hôn, cũng sẽ không gây trở ngại, anh yêu cô ta a!Lãnh Tư Thành yêu cầu chính là một người vợ không có bản thân, đối với anh là nói gì nghe nấy, toàn lực duy trì tuyệt không phản đối sinh hoạt cá nhân và công việc của anh, càng cần một hiền thê lương mẫu không có tâm sự nghiệp, giúp chồng dạy con .Này hết thảy, Từ Tử Bội đều không có được.Anh lựa chọn chính mình, có lẽ có nguyên nhân ba cô, ngoài ý muốn chết ở trong tay anh, có lẽ có cử chỉ khí phách năm đó vì trả thù Từ Tử Bội rời đi chính mình, càng có nhiều năm qua, cô vẫn luôn ẩn nhẫn không phát, yên lặng thừa nhận hậu quả.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio