“Qua mấy ngày nữa anh muốn xuất ngoại, quảng cáo lập tức muốn chụp. Nam phát ngôn cũng chọn xong rồi, mấy ngày nay có thể sẽ công việc rất bận.”Anh vốn còn muốn bồi bồi cô nhiều một chút, hiện tại quá nhiều chuyện, chỉ có thể tận lực chen ra chút thời gian.“Khi nào thi anh xuất ngoại? Muốn đi bao lâu?” Lập tức đều ném mọi chuyện ra phía sau.“Qua mấy ngày liền đi. Là đi theo một cái đoàn đại biểu đi vài quốc gia nước ngoài, có lẽ sẽ đi hai ba tuần.”“Muốn đi lâu như vậy?” Cô còn tưởng rằng, Lãnh Tư Thành sẽ giống như lúc trước vậy, không đến một tuần liền trở về.“Đúng vậy.” Lãnh Tư Thành nhìn cô gật gật đầu. Chờ sau khi anh về nước -- nhất định sẽ cho cô một kinh hỉ lớn!Cố Thanh Thanh “ừ” một tiếng, thuận miệng hỏi một câu: “Diễn cùng với chị Tử Bội là ai?”“Một ca sĩ của giải trí Hoàng Đình, kỹ thuật diễn kém một chút, nhưng mà mức độ nổi tiếng rất cao.” Lại không phải đóng phim điện ảnh, kỹ thuật diễn không sai biệt lắm là được.Cố Thanh Thanh lại gật gật đầu, dừng một chút lại nói: “Vậy anh chú ý an toàn.”Lãnh Tư Thành nhìn nhìn đầu nhỏ của cô, nhẹ nhàng gật gật đầu.Đúng lúc này đến trạm, tài xế dừng xe, từ kính chiếu hậu nhìn xem Lãnh Tư Thành, Lãnh Tư Thành lại nhìn nhìn Cố Thanh Thanh, Cố Thanh Thanh cũng nhìn anh.Tài xế nói: “Tiền xe 23, xin hỏi……”Lãnh Tư Thành lật tìm ví tiền -- lúc trước không mang, ném ở trên Rolls-Royce, sau đó anh vẻ mặt chính nghĩa nói: “Tôi không có tiền. Nhà của chúng tôi đều là vợ của tôi quản trướng.”Lúc này Cố Thanh Thanh mới móc ví tiền ra, bên trong chỉ có chưa đến năm trăm tiền mặt, còn có một chút tiền lẻ.Thanh toán tiền xe, Cố Thanh Thanh mới bỗng nhiên nghĩ đến, nơi Lãnh Tư Thành mời khách, sao có thể sẽ là năm trăm đồng tiền là có thể thanh toán một bữa tối? Có lẽ tiêu phí phòng bao thấp nhất liền không chỉ con số này!Vừa lúc chị em nhà họ Từ và Nhiếp Chi Ninh ngồi một chiếc xe tới, Từ Tử Câm xa xa liền vẫy tay với Lãnh Tư Thành: “Anh Tư Thành.”Sau đó lại trừng mắt liếc nhìn Cố Thanh Thanh một cái.Nhìn thấy Nhiếp Chi Ninh lại đây, đôi mắt Lãnh Tư Thành nhíu lại, cánh tay lơ đãng liền đặt ở trên eo Cố Thanh Thanh, ngữ khí nhàn nhạt nói: “Tôi và chị dâu em vừa đến, các người liền tới rồi.”Hai chữ “Chị dâu” mới vừa nói ra, không chỉ có Nhiếp Chi Ninh sửng sốt, thậm chí, Từ Tử Bội mới vừa xuống xe, đeo kính râm, cũng hơi dừng một chút.Này vẫn là lần đầu tiên cô, trực diện đối mặt hai người Lãnh Tư Thành và Cố Thanh Thanh lấy thân phận vợ chồng, đứng chung một chỗ.Đôi mắt cô thoáng nhìn, thực tự nhiên liền dừng ở trên cánh tay Lãnh Tư Thành thực tự nhiên ôm bên hông Cố Thanh Thanh kia, thân thể hơi cứng đờ.Tuy rằng lúc này Cố Thanh Thanh ăn mặc bình thường đến không thể lại bình thường hơn, tuy rằng biểu tình Lãnh Tư Thành vẫn là tự phụ tĩnh đạm như cũ, chỉ là, rõ ràng khí tràng hai người đứng chung một chỗ hoàn toàn không hợp, lại loáng thoáng, có một loại cảm giác trai tài gái sắc phù hợp.Chỉ là, Từ Tử Bội thực mau khôi phục lại, mỉm cười tiến lên: “Tư Thành, Thanh Thanh.”Đối mặt Từ Tử Bội, Lãnh Tư Thành chỉ là gật gật đầu nhàn nhạt. Ánh mắt như là nhìn Từ Tử Câm, nhưng ánh mắt có phần lớn, đều dừng ở trên người Nhiếp Chi Ninh bên người cô ta.Một quyền đêm đó của Lãnh Tư Thành đánh đủ tàn nhẫn, hiện tại trên mặt Nhiếp Chi Ninh còn có ứ xanh. Nhìn thấy hai người, cũng không chào hỏi với bọn họ, vẫn luôn cúi đầu xuống.“Nếu tới, liền đều vào đi thôi.” Lãnh Tư Thành không chút nào để ý ôm cô vào phòng. Vốn thời điểm Lãnh Tư Thành cùng cô đứng chung một chỗ, mọi người còn không có cái cảm giác gì, nhưng nhìn anh vẫn luôn ôm cô tiến vào nhà hàng, trong lúc này tay vẫn luôn không rời đi, sắc mặt ba người đều hơi hơi có chút biến hóa.Từ Tử Bội là có chút mê hoặc lại có một tia dao động, nhưng mà dao động kia cũng chỉ là trong nháy mắt, thực mau liền biến mất không thấy.Mà Nhiếp Chi Ninh, đầu cúi xuống ở ngay lúc này mới hơi hơi nâng lên, ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía bóng dáng đi xa của hai người bọn họ, ánh mắt giống như không cam lòng lại giống như cô đơn, thậm chí, còn có một chút cảm xúc tự trách --Còn Từ Tử Câm lại là có chút khó chịu, ở phía sau căm giận nhỏ giọng nói thầm: “Cái gì chứ!”Nhưng ánh mắt cô ta vừa nghiêng, thời điểm nhìn đến ánh mắt Nhiếp Chi Ninh, một tia khó chịu kia, liền biến thành bạo nộ và không cam lòng!“Chi Ninh! Chi Ninh! Nhiếp Chi Ninh!” Giọng nói Từ Tử Câm, một tiếng cao hơn một tiếng, cuối cùng, Nhiếp Chi Ninh mới chậm rãi thu hồi ánh mắt, hơi hơi lấy lại bình tĩnh, sau đó mới cười cười tự giễu.Cô đã kết hôn, anh cũng đính hôn, nếu cô không ly hôn, cho dù anh sinh khí, lại khổ sở hơn nữa, cũng không thay đổi được chút gì.Thật ra cho dù cô không gả cho Lãnh Tư Thành, chẳng lẽ bọn họ là có thể thuận lý thành chương ở bên nhau sao?