Sau khi Lãnh Tư Thành xông vào phòng tắm, chân mày của anh cũng không có nhăn chặt, mà là trở tay một phen đóng cửa phòng tắm lại, sau đó, bước ra đi nhanh về phía cô!Bộ dáng như vậy, giống như là muốn tìm cô tính sổ!Cố Thanh Thanh theo bản năng lui về phía sau, “Lãnh, Lãnh Tư Thành, anh muốn làm cái……”Lời còn chưa dứt, Lãnh Tư Thành đá giày trên chân rơi xuống, càng nhanh chóng hơn vừa rồi kéo áo sơmi ra, cởi quần tây ra, sau đó nhanh chóng rảo bước tiến vào bồn tắm.Lúc này Cố Thanh Thanh mới phát hiện, trong tay anh cầm một cái hộp nhỏ.Còn không có hỏi ra miệng, cô thực mau liền biết hộp này đựng thứ gì -- bởi vì anh mở hộp ra, thực mau đeo bao lên!Lãnh Tư Thành vừa mới lao ra ngoài, là vì mua -- áo - mưa?Anh mua đồ chơi này làm cái gì, chẳng lẽ chính mình không phải đã mua thuốc xong việc xong rồi sao?Hay là nói -- tuy rằng anh tạm thời không muốn để cô sinh đứa bé, nhưng cũng không muốn lại tiếp tục để cô uống thuốc hại thân?“Ưm……” Ý nghĩ còn lại, bị anh ngang ngược cắt đứt, thực mau, Lãnh Tư Thành liền mang theo cô đi vào trong thế giới “Nước sôi lửa bỏng” ……Chờ sau khi kết thúc, Lãnh Tư Thành chỉ có một loại cảm giác: Cách một tầng, quả nhiên không có trực tiếp thân mật khăng khít tới thoải mái!Sáu giờ sáng ngày hôm sau.“Reng --” Đồng hồ báo thức di động, không chút do dự đánh thức.Lãnh Tư Thành vừa nhấc mi mắt, một đôi mắt sắc bén lạnh thấu xương lập tức ngưng tụ bóng loáng, cánh tay thon dài sờ sang bên cạnh, sờ đến di động của anh, lập tức tắt chuống báo đi.Tuy rằng đã tắt âm thanh, chỉ là, Cố Thanh Thanh nằm ở trong khuỷu tay anh, cũng tựa hồ bị tiếng chuông đánh thức, hơi hơi nhíu nhíu mày, đầu nhỏ cọ cọ ở trên cánh tay anh, lại thay đổi cái tư thế, ôm chặt cánh tay anh ngủ.Môi bị anh hôn đến hơi sưng lên còn vô thức phát ra vài tiếng nỉ non, như là thỏ con nuôi trong nhà, kéo dài mềm mại, làm người xem một cái, liền cầm lòng không đậu đôi mắt nhu hòa.Anh tay chân nhẹ nhàng rút cánh tay mình bị cô gối ra, dịch tốt góc chăn, đang định xuống giường, Cố Thanh Thanh phía sau tựa hồ ý thức được cái gì đó, đột nhiên thanh tỉnh, ôm lấy chăn ngồi dậy: “Lãnh Tư Thành!”Đầu cô còn có chút mông lung, nhưng một đôi mắt lại thẳng tắp nhìn chằm chằm Lãnh Tư Thành.Lãnh Tư Thành quay đầu lại, nhàn nhạt “ừ” một tiếng. Nhìn đáy mắt cô hơi hơi có chút xanh đen, nơi không có bị chăn đơn che lấp, vẫn còn lưu lại dấu vết xanh xanh tím tím.Tối hôm qua anh mua tới một hộp bao áo mưa, đã toàn bộ bỏ mình. Tuy rằng anh muốn cô mang thai đứa bé, nhưng nếu cô uống hết hộp “thuốc xong việc”, lại mang thai đứa bé thì làm sao bây giờ?Hiện tại thân thể cô còn rất yếu, không thích hợp sinh bé cưng. Tuy rằng anh cũng vô cùng hy vọng, cô có thể sớm một chút có một đứa bé của hai bọn họ.“Anh phải đi?” Cố Thanh Thanh nhìn anh, một đầu tóc dài hơi cuốn giống như thác nước rối tung xuống dưới, có vài sợi rơi ở đầu vai trắng nõn gầy ốm của cô, đen cùng trắng, màu sắc cực hạn đánh sâu vào, mang cho người ta lực hấp dẫn càng trí mạng.