Sau khi một nụ hôn sâu chấm dứt, hai người đều có chút thở hổn hển, đặc biệt là Cố Thanh Thanh, bởi vì ngày hôm qua ngủ đến quá nhiều, lại ngâm nước quá lâu, còn tiêm thuốc, cả người đều có chút choáng váng.Cô ngước mắt hơi nước mênh mông, nhìn thoáng qua Lãnh Tư Thành trước mặt, khuôn mặt Lãnh Tư Thành vẫn thanh tuấn cao hoa như cũ, chỉ có cặp tròng mắt màu hổ phách kia, hơi hơi nheo lại, như là hùng ưng lại như là cô lang, giống như nháy mắt liền muốn lao xuống dưới, lập tức đi mổ trái tim cô!Anh làm sao vậy? Tuy rằng bình thường anh cũng lãnh đạm gần như tuyệt tình, nhưng cho tới bây giờ cũng không có lộ ra ánh mắt như vậy! Như là muốn lập tức bắt cô ăn luôn, giam vào trong lồng sắt, không cho người khác nhìn nữa!Chẳng lẽ là ngày hôm qua bọn họ nháo lớn sự tình, làm anh không dễ thu thập? Tuy rằng Lãnh Tư Thành cố ý dấu diếm, nhưng là, cô vẫn là loáng thoáng nghe thấy, Lãnh Tư Thành đang nói cái gì “Cần phải khống chế thật tốt”, “Đừng để cho người biết”, “Muốn áp chế tin tức” linh tinh,Lúc Cố Thanh Thanh đang nghi hoặc, Lãnh Tư Thành lại cúi người lần nữa, lúc này đây nụ hôn của anh, vừa hung lại hận, gần như là cắn! Anh một ngụm hút lấy môi trên mềm mại của cô, dùng sức chợt hút, tư thái như là muốn hút cô đến trong bụng, lôi kéo môi trên của cô ra một độ cung mê người, lại chợt vọt vào, nháy mắt nhấc lên tinh phong huyết vũ!“Ưm, ưm……” Có lẽ là bởi vì khó chịu, cô vươn tay cực lực kháng cự anh tới gần, thân thể cũng bắt đầu vặn vẹo, tựa hồ muốn để cho anh rời xa thân thể của cô. Cô uốn éo, Lãnh Tư Thành lập tức cảm giác được, duỗi tay bắt lấy hai cổ tay chống cự của cô, đè ở bên đầu cô, lợi dụng ưu thế tay chân dài lớn lên, chống lại phản kháng của cô!Thình lình xảy ra cường lực, làm Cố Thanh Thanh cũng ngây ngốc.Trước kia cô thân cận với Lãnh Tư Thành, cũng không biết đón ý nói hùa, Lãnh Tư Thành cũng không hiểu được ôn nhu. Đặc biệt thời điểm mỗi lần tiếp xúc, hai người đều nháo đến thật sự không thoải mái.Nhưng trừ phi cô đắc tội Lãnh Tư Thành quá mức, nếu không anh cũng sẽ không cường lực xâm chiếm, không có chút ôn nhu đáng nói nào như vậy!