Nếu chỉ là Từ Tử Câm bởi vì chuyện khác phiền anh, anh tuyệt đối sẽ không để ý. Nhưng nếu chuyện này là bởi vì Nhiếp Chi Ninh…… Kia anh liền không thể không quản!Vô luận như thế nào anh cũng không muốn để Từ Tử Câm và Nhiếp Chi Ninh tách ra, để anh ta có cơ hội tiếp tục tiền duyên với Cố Thanh Thanh, tuyệt đối không thể!Cúp điện thoại, đôi mắt Cố Thanh Thanh hơi hơi vừa nhấc: “Anh muốn đi qua?”Giọng nói của cô thực nhẹ, trong mắt nhấp nháy nhấp nháy, tựa hồ có lời gì đó muốn nói, rồi lại nói không nên lời.Lãnh Tư Thành “ừ” một tiếng, hiện tại trong lòng anh có chút loạn, đã hối hận, vừa rồi anh nhất thời bị đố kỵ xông choáng đầu óc, thốt ra câu nói kia, nhưng lời nói đến bên miệng, lại không biết nên mở miệng như thế nào.Anh nhìn khuôn mặt nhỏ hơi thấp của cô, nửa ngày mới mở miệng: “Thanh Thanh.”Giọng nói có điểm nặng nề, có điểm khàn khàn, như là một ly cà phê đen đặc biệt nồng đậm, có một loại hương khí mùi thơm ngào ngạt đến ảo giác hơi đắng.Cô hơi hơi ngẩng đầu, mới vừa nhìn thẳng khuôn mặt anh, Lãnh Tư Thành liền nhẹ nhàng đi lên, ngón tay, nhẹ nhàng giúp cô kích thích một chút sợi tóc có chút hỗn loạn.“Về sau Từ Tử Câm tìm em phiền toái, không cần chịu đựng.” Giọng nói của anh vẫn thực đạm, giống như là gió biển nhẹ nhàng chậm chạp thổi tới ngoài cửa sổ, mang đến bầu không khí ấm áp, “Em là vợ của anh, cô ta khi dễ em, chẳng khác nào khinh thường anh, cũng khinh thường nhà họ Lãnh chúng ta. Không chỉ cô ta, người nào khác khi dễ em, em cũng không cần yếu thế, có anh ở đây.”“Ừ.” Cô gật gật đầu, tâm tình vừa mềm lại chua sót. Mặc kệ nói như thế nào, Lãnh Tư Thành có thể vì cô xuất đầu, có thể giúp cô giáo huấn Từ Tử Câm, có thể mở miệng chất vấn trưởng bối nhà họ Từ, cô liền cảm thấy thực hạnh phúc.Lãnh Tư Thành nghĩ nghĩ, còn bổ sung một câu: “Còn có, Lâm Chu Dật người này anh luôn cảm thấy không quá đáng tin cậy. Lần này sau khi em hoàn thành công việc, đi công ty khác làm việc đi. Cho dù là công ty quảng cáo khác, em muốn giấu thân phận đi đều được.”