Những lời này của Từ Tử Bội ngược lại nói thực đúng trọng tâm, tuy rằng trong lòng Từ Trọng Tục và Lý Hồng Nhuế vẫn là không hài lòng, nhưng cũng không nói thêm cái gì. Nhiếp Thế Trạch và Chân Hiểu Nhã, ngược lại gật đầu tán đồng: “Là chúng ta không có giáo dục tốt con cái, chờ lát nữa nhất định trở về thu thập nó một chút.”Một hồi trò khôi hài giải quyết như vậy, Lãnh Tư Thành nhàm chán đánh ngáp, sửa sang lại quần áo một chút chuẩn bị chạy lấy người, trước khi đi còn không quên quay đầu lại báo cho Nhiếp Chi Ninh một câu: “Không có bản lãnh này, liền đừng luôn nghĩ nói điều kiện. Ba mẹ chú duy trì nhà họ Nhiếp không dễ dàng, chú là đứa con trai duy nhất của ba mẹ chú, đừng mỗi ngày luôn nghĩ chút không đâu. Chú hai mươi lăm, không phải mười lăm tuổi!”Lại nhìn nhìn Từ Tử Câm: “Đừng quên xin lỗi chị dâu cô! Ngày mai, thời điểm đang quay chụp lại đây, tôi chờ.”Nhấc chân chuẩn bị rời đi, Từ Tử Bội chợt gọi anh lại: “Tư Thành.”Bước chân Lãnh Tư Thành chợt dừng, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô. Từ Tử Bội muốn nói cái gì đó, nhìn thấy anh, rồi lại cái gì đều nói không nên lời, nửa ngày sau mới lắc đầu: “Không có việc gì, ngày mai quay chụp tới sớm một chút.”Lãnh Tư Thành nhàn nhạt nhìn cô ta một cái, đến gật đầu đáp ứng một chút cũng không có, đầu vừa chuyển liền đi ra ngoài.----Trở lại đại sảnh lầu chính, vừa lúc Húc Dật bên này đang mở cuộc họp công việc, Lãnh Tư Thành cách pha lê rất xa liếc thấy, bộ dáng Cố Thanh Thanh cùng một đám đồng nghiệp Húc Dật ngồi ở quán cà phê mặt bên đại sảnh, đang thảo luận quay chụp hai ngày qua.Cố Thanh Thanh mặc áo thun rộng thùng thình, mang mũ, trên mặt tựa hồ đã tiêu sưng, biểu tình bình tĩnh rất nhiều.Trong tay cô cầm một cây bút, ngồi ở trên sô pha, ánh mắt rất bình tĩnh, thỉnh thoảng nói cái gì đó, mọi người sôi nổi gật đầu, vẻ mặt bộ dáng tin phục.Đã rất nhiều năm, đã nhiều năm đều không có nhìn đến, lúc Cố Thanh Thanh nỗ lực lại bồng bột hướng về phía trước như thế. Tuy rằng Lâm Chu Dật cũng ở đó, nhưng là đều không phân được chút tinh lực nào của cô, giống như cô đã toàn thân toàn tâm chìm vào ở trong thế giới công việc của mình.