Nghe nói, vào lúc ban đêm Cố Thanh Thanh bị Từ Tử Câm rót rất nhiều rượu, còn ở dưới một đám người ồn ào, cùng một nam sinh mặt đầy đậu bỉ ổi hợp xướng một bài tình ca, chính là bài 《 hôm nay em phải gả cho anh 》này!Hôm nay, Từ Tử Câm đây là trò cũ lặp lại, muốn cô mất mặt?-- Nhiếp Chi Ninh không biết chính là, thân trong sạch của Cố Thanh Thanh, cũng là ở buổi tối kia bị Lãnh Tư Thành đoạt đi, bằng không, anh phỏng chừng sẽ càng phát cuồng!“Nhưng tôi không……” Cố Thanh Thanh còn muốn cự tuyệt, đã bị Từ Tử Câm cường ngạnh kéo đi sân khấu chính giữa. Khúc nhạc dạo sắp qua, phó đạo diễn Trương Khải kia còn cười: “Không nghĩ tới hôm nay có thể cùng đại mỹ nhân Húc Dật cùng nhau hát đôi tình ca, thật là quá vinh hạnh! Cố tiểu thư ngàn vạn đừng ghét bỏ tôi a!”Lời nói đều phân thượng này, Cố Thanh Thanh cũng chỉ có thể căng da đầu gật đầu, đang ở lúc này, một giọng nói lên đài: “Tôi tới hát với cô ấy!”Mọi người quay đầu, thấy đi lên đài, là Nhiếp Chi Ninh!“Anh đi lên làm cái gì?” Từ Tử Câm nhìn anh một phen đoạt lấy microphone của Trương Khải kia, lấy đến trước người. Cô ta đã sớm nghe nói qua, Trương Khải này lúc ca hát thích động tay động chân, chụp sờ bả vai bạn gái, sờ sờ tay nhỏ bạn gái, ôm ôm eo nhỏ bạn gái. Dựa theo cá tính Cố Thanh Thanh, bị người khi dễ cũng sẽ không cãi lại, càng sẽ không động thủ. Lãnh Tư Thành phía dưới nhìn thấy Cố Thanh Thanh và đàn ông khác tiếp xúc như vậy, nhất định sẽ tức giận nổi trận lôi đình! Mà Nhiếp Chi Ninh, cũng sinh ra ấn tượng không tốt với cô.Cô ta nghĩ thật tốt, thậm chí cũng kéo Cố Thanh Thanh lên sân khấu, duy nhất không nghĩ tới chính là, người đàn ông hát, lại có thể dổi thành Nhiếp Chi Ninh!“Còn không phải là một bài hát thôi sao? Lại nói, lúc trước tôi lại không phải chưa cùng nhau hát với Thanh Thanh?” Nhiếp Chi Ninh dùng lời nói của cô ta, lập tức chận Từ Tử Câm đến không lời nào để nói.Nhiếp Chi Ninh lại nhìn về phía Cố Thanh Thanh: “Một bài hát mà thôi, hy vọng chúng ta có thể phối hợp thật tốt.”Tên đã lên dây, Cố Thanh Thanh bất đắc dĩ, đành phải gật đầu.