Hơn nữa, không phải lúc trước truyền quan hệ của Lãnh tổng và gia đình chị Tử Bội không cạn, tai tiếng nháo đến ồn ào náo động lên cao ư? Chẳng lẽ tai tiếng sẽ chỉ là tai tiếng, tình huống chân thật là, tiểu trợ lý Húc Dật kia -- đã xem chuẩn cơ hội xuống tay!Khi đang nghi hoặc, Lãnh Tư Thành hẳn là ôm cô trở về giường lớn yên ổn rồi, anh còn nhớ rõ cửa lớn chưa đóng, quay đầu trở về, Từ Tử Bội rõ ràng nhìn thấy Lãnh Tư Thành quay trở về, ánh mắt nhàn nhạt nhìn các cô vẻ mặt kinh ngạc đứng ở cạnh cửa, một câu giải thích cũng không nói, thậm chí đến đôi mắt đều không có nửa phần dao động, cánh tay thon dài duỗi ra, “rầm” một tiếng đóng cửa lại, tựa hồ hoàn toàn xem các cô trở thành không khí!Đặc biệt là, các cô tựa hồ còn nghe được một tiếng mềm nhẹ của Lãnh Tư Thành bên trong: “Đừng nháo, đổi bộ quần áo, cái này dơ.”Tuy rằng giọng nói vẫn có chút trầm thấp, rồi sau đó lại như là nỉ non hàm hồ không nhẹ, rốt cuộc nghe không rõ ràng, nhưng ngữ điệu hơi thấp nói ra lời như vậy , giống như là tiếng đàn violon quanh quẩn, tiếng vọng ong ong ở trong đầu.“Các người ở chỗ này làm cái gì?” Không đợi mấy người hồi thần lại, đường núi bên kia cũng truyền đến giọng nói đàn ông, mấy người quay đầu vừa nhìn, là Lâm Chu Dật.Trên người Lâm Chu Dật cũng mặc trang phục vận động, trên vai còn khoác một cái khăn lông, tối hôm qua anh cũng ở không bao lâu, gần như là cùng nhau trở về với bọn họ.Từ Tử Bội chỉ là chào hỏi một tiếng, cũng không cần phải nhiều lời nữa: “Lâm tổng.”Lâm Chu Dật còn cười: “Không nghĩ tới Từ tiểu thư cũng thức dậy sớm như vậy.”“Thời điểm không đóng phim rèn luyện thân thể một chút.” Hai người anh tới tôi đi nói hai câu lời khách sáo, Lâm Chu Dật lại nói: “Tối hôm qua, tựa hồ không quá thấy em gái của cô?”“Con bé thích chơi, lại có Chi Ninh ở cùng.” Lúc ở nước Mỹ chính là như vậy, em gái Từ Tử Câm trời sinh không chịu ngồi yên, thích náo nhiệt nhất. Nhưng mà chỉ cần có Nhiếp Chi Ninh ở đó, em gái nháo như thế nào cũng đều sẽ không chơi quá giới hạn.