Ngay sau đó, bàn tay ôn hòa khô ráo của Lãnh Tư Thành nhẹ nhàng đụng vào trên cái trán của cô, không phải ôn nhu vỗ vỗ ở trên cái trán của cô, mà như là muốn võ rớt bụi trên đầu cô, thuận tiện thăm dò trên đầu cô có miệng vết thương hay không, còn phát sốt hay không, rồi sau đó nhàn nhạt thu hồi tay: “Thật đúng là có chút nóng.”“Tôi thật sự không có việc gì.” Cố Thanh Thanh lắc đầu, “Có thể tối hôm qua trở về hóng gió, có điểm cảm mạo, tôi ở bên cạnh nghỉ ngơi một chút là được.”Lãnh Tư Thành nhìn cô một cái, vừa không gật đầu cũng không lắc đầu. Nhưng tuy rằng anh nói chuyện với cô Cố Thanh Thanh thật lạnh, nhưng là quan tâm bộc lộ ra ngoài. Chẳng lẽ hai người này thật sự……Trong đó, kinh ngạc nhất không gì hơn Từ Tử Bội. Chỗ Cố Thanh Thanh bị đập cách đài trang điểm có năm sáu mét xa. Ngay cả Lâm Chu Dật ở bên cạnh Cố Thanh Thanh cũng chưa kịp đỡ cô, mà Lãnh Tư Thành, lại ở sau khi cô bị đập muốn té ngã liền lao ra, kia anh phải quan tâm nhất cử nhất động của cô ta bao nhiêu?Như là muốn giúp bọn họ hóa giải loại quan hệ này, Trương Dư Hi bên cạnh còn bổ sung một câu, “Mấy ngày nay gần đây thời tiết biến hóa rất nhanh, đến như tổ trưởng Từ, hiện tại không phải cũng không lại đây sao……”Lời còn chưa dứt, sắc mặt Từ Tử Câm xanh trắng, liền như vậy chậm rãi đi tới.Trên người cô ta còn dầm mưa, đều xối một bộ quần áo và tóc của cô ta, cô ta giống như cũng không quá để ý. Nhìn kỹ, trên người cô ta mặc, là áo thun và quần jean rõ ràng không quá phù hợp thân phận cô ta. Khuôn mặt yên lặng, một chút cũng không giống bộ dáng giương nanh múa vuốt bình thường của cô ta.Trương Dư Hi mới vừa nói xấu cô ta xong cô ta liền xuất hiện, sợ tới mức lập tức chuồn đến một bên.Dựa theo tính tình ngày xưa của Từ Tử Câm, không nghe thấy nói xấu cô ta, cô ta đều phải nổ mạnh xông lên đi đánh người, huống chi là thật sự?Nhưng lúc này, cô ta lại nhìn cũng không nhìn Trương Dư Hi một cái, thậm chí cũng không nhìn Cố Thanh Thanh ở một bên, đôi mắt nhìn nhìn Lãnh Tư Thành, lễ phép chào hỏi: “Anh Tư Thành.”Rồi sau đó, lại đi đến bên người chị gái.Từ Tử Bội cũng có chút kỳ quái: “Tử Câm, tối hôm qua em chạy đi đâu? Hôm nay gọi điện thoại cho em em cũng không tiếp, có phải xảy ra vấn đề gì không?”“Em? Có thể xảy ra vấn đề gì?” Từ Tử Câm rốt cuộc cười, nhưng tươi cười của cô ta, không kiêu ngạo bá đạo giống như ngày xưa -- ngược lại có một chút, âm trầm.Nhưng vì vấn đề gì cũng chưa xảy ra, cô ta mới là dáng vẻ này!Bởi vì, mãi cho đến buổi sáng, Nhiếp Chi Ninh cũng không chạm vào cô ta!