“Lúc dầu tháng ba, nhà máy mẹ em làm việc đóng cửa, bà cũng mất việc. Em thiếu chút nữa liền không đi học được, sau lại, mẹ liền tìm được công việc ở nhà họ Từ, làm người hầu.” Cố Thanh Thanh nói, hơi dừng một chút, nửa ngày sau mới nói: “Hiện tại ngẫm lại, tôi vẫn là phải cảm tạ nhà họ Từ. Nếu không phải lúc ấy bọn họ cung cấp cho mẹ em một phần công tác, có lẽ, hiện tại em cũng đã ở nhà xưởng phía nam nào đó làm công.”Hiện tại ngẫm lại, cô vẫn luôn ẩn nhẫn với Từ Tử Câm, ngoại trừ tự ti, mẹ cũng ân cần dạy bảo với cô, đừng phát sinh xung đột với con gái chủ nhân, để tránh mất đi công việc.Tuy rằng cô cũng thấy thái độ bố thí của nhà họ Từ, Từ Tử Câm châm chọc mỉa mai, nhưng mà có biện pháp nào? Chính mình lúc ấy, chỉ có thể tiếp thu “Bố thí” của bọn họ, nếu không, đến cao trung đại học cũng không học được.Lãnh Tư Thành rốt cuộc gật gật đầu, anh biết rõ ràng những chuyện này của Cố Thanh Thanh, nhưng là chưa từng nghe chính cô kể lại qua.Hai người kết hôn lâu như vậy, lúc này đây, tựa hồ là lần đầu tiên bọn họ bỏ hết thảy qua một bên, chỉ ngồi ở chỗ này đơn thuần tâm sự.Nhìn nhìn, đột nhiên, liền có chút đau lòng.Anh cưới cô trở về ba năm, không phải vì chơi trò chơi anh đoán tôi đoán tâm nhau, rõ ràng là vì sủng cô yêu cô mới muốn cưới cô. Vì sao anh ngu xuẩn như vậy, lãng phí thời gian ba năm?Lại nói tiếp, vì sao cô sẽ thích Nhiếp Chi Ninh, cũng liền có thể lý giải.Bởi vì, Nhiếp Chi Ninh là người đàn ông duy nhất trong từng ấy năm cô gặp được, một người móc tim móc phổi đối với cô, chưa từng có khinh thường cô, đối với cô thực tốt.Lãnh Tư Thành cũng không ngốc, ở ngay từ đầu khi anh và Cố Thanh Thanh gặp nhau, anh rõ ràng có thể nhìn ra được, trong mắt Cố Thanh Thanh là có hảo cảm với anh, nhưng sau lại, loại hảo cảm này dần dần biến đi, dần dần mờ nhạt. Thậm chí đến anh cũng không biết, vì sao cô bỗng nhiên liền lãnh đạm với anh.Mà cô và Nhiếp Chi Ninh lại như là nước chảy nhỏ thì dòng chảy sẽ dài, cuối cùng còn xác định quan hệ.