Mặc kệ người khác nghị luận như thế nào, cô đều phải bịt tai trộm chuông không thừa nhận, không đáp ứng, chưa đến một khắc cuối cùng, cô trước sau không muốn dính líu chính mình và Lãnh Tư Thành với nhau.Bởi vì cô biết, một khi công khai, chính mình liền không hề có đường lui!Một hồi trò khôi hài, ở chỗ này rơi xuống màn che. Cho dù còn có người hoài nghi còn có người suy đoán, nhưng là, chỉ cần đương sự không thừa nhận, bên ngoài cũng ngượng ngùng nói thêm cái gì.Vốn dĩ mọi người liền chuẩn bị trở về, Cố Thanh Thanh và Lãnh Tư Thành cũng phân biệt trở về thu thập. Từ Tử Bội tìm đến phòng em gái, cô có thẻ phòng của em gái, lúc quẹt thẻ đi vào, mơ hồ nghe được em gái ở bên trong nói chuyện điện thoại, giọng nói có điểm gấp gáp: “Cái gì? Không thấy người? Khoản cuối còn chưa có đưa a! Mặc kệ thế nào phải tìm được anh ta, đừng kéo tôi vào chuyện này!”“Tử Câm, em đang nói cái gì?” Từ Tử Bội đẩy cửa tiến vào, vẻ mặt kỳ quái.“Chị?” Từ Tử Câm kinh hoảng quay đầu lại nhìn cô một cái, sau đó lại lập tức cắt đứt điện thoại, miễn cưỡng cười cười: “Không, không có việc gì.”Từ Tử Bội cũng không phải lăn lộn vô ích, nhìn thấy bộ dáng em gái, lập tức hỏi: “Em đang gọi điện thoại với ai? Không thấy cái gì?”“Em……” Từ Tử Câm bị cô hỏi đến mồ hôi lạnh chảy ròng, trong lúc nhất thời lại có thể không biết nên nói cái gì mới tốt!Từ Tử Bội nhìn bộ dáng em gái, kết hợp mới vừa nghe được, cảm giác thứ nhất là -- có phải cô làm hoạt động vi phạm pháp lệnh gì?“Tử Câm! Rốt cuộc em đang liên hệ với ai? Em làm cái gì! Cho chị xem!” Từ Tử Bội tiến lên một bước, vỗ tay cướp đi di động của cô. Từ Tử Câm sợ tới mức tâm can run rẩy, người kia là người đẩy Cố Thanh Thanh đến khe sâu, không chết cũng làm cô ta mất đi nửa cái mạng!“Chị, em thật sự không có việc gì! Trả điện thoại lại cho em!” Từ Tử Câm lập tức tiến lên đi đoạt lấy, nào có động tác mau bằng Từ Tử Bội, cô lập tức mở ghi chép trò chuyện của di động ra, không nói hai lời, gọi lại số điện thoại vừa mới gọi tới đây.