“Này không phải có người sao?” Từ Tử Câm nghe được âm thanh, lập tức nói một câu.Bị người cắt đứt, chị gái kia vẫn như cũ lắc đầu: “Mời các người trở về đi.”Đang giằng co ở cửa, chợt phía sau truyền đến một trận tiếng gầm rú, một tiếng cười có điểm lười biếng: “Nha, này không phải ảnh hậu Cannes sao……”Mấy người quay đầu, nhìn thấy ngừng ở trước mặt bọn họ chính là một chiếc Hummer sửa đổi qua, cửa sổ xe hạ xuống, người nọ mang theo mắt kính mát thật lớn, nghiêng đầu cười, “Nha, còn có trưởng bối nhà họ Từ, buổi sáng tốt lành a.”Nghe ý tứ trong lời nói của anh ta tựa hồ là, trưởng bối nhà họ Từ đều là nhân tiện, mỹ nữ mới là thứ duy nhất nhìn thấy trong mắt anh ta.Xe anh ta dừng lại, thực mau, cửa lớn trong sân cũng mở ra, Lãnh Tư Thành đi ra từ bên trong, nhìn người tới, ánh mắt nhàn nhạt.“Nha!” Người đàn ông kia một tay đặt ở trên cửa sổ xe vẫy vẫy tay với anh: “Đã lâu không gặp, sao cậu vẫn là bộ dáng khí chết trầm trầm này.”Lãnh Tư Thành cũng không để ý tới anh ta, chỉ là mở cửa dành cho chó bên cạnh ra, “Tiểu Wales, cắn anh ta!”“A, đừng, đừng, coi như tôi sợ cậu còn không được sao.” Mạc Đông Dương hi hi ha ha gỡ kính mát xuống, nhảy xuống xe. Nhìn trong miệng tiểu Wales phát ra tiếng thấp ô ô, cúi đầu xoa xoa mặt nó.“Tôi đây, gần đây đều chạy trời nam biển bắc, đi ký cho cậu một em gái thủy linh. Lần này người tôi nhìn trúng kia, tuyệt đối có thể nổi! Không nói cái khác, chỉ nói kỹ thuật diễn lúc cô ta xuống dưới từ trên giường tôi, tuyệt đối nháy mắt hạ gục một loạt tiểu hoa!”Lãnh Tư Thành cười lạnh: “Đúng vậy, nổi mau, nhiễm bệnh càng mau!”“Xem cậu nói kìa, mỗi tuần đi phòng tập thể thao ba lần, em gái kia đều khen tôi đường cong cơ bụng rõ ràng.”Hai người một đường đi một đường đối thoại, ngược lại ném người một nhà họ Từ ở cửa, quả thực xem bọn họ trở thành người ẩn hình. Mấu chốt là, sau khi Mạc Đông Dương vào cửa, đôi mắt Lãnh Tư Thành đều lười đến ngó trên người bọn họ một chút, trực tiếp đi vào trong, vừa đi còn vừa nhàn nhạt nói: “Đóng cửa.”