Nhìn nhìn lại Cố Thanh Thanh ngồi ở bên người anh, khuôn mặt tú khí, tóc quăn dài, dáng người cao gầy -- rất giống cô.So với nói, Lãnh Tư Thành vẫn luôn là dựa theo khuôn mẫu của cô đi tìm vật thay thế, không bằng nói, cô và những người bạn gái khác, có lẽ, tất cả đều là thế thân của Cố Thanh Thanh!Suy nghĩ này quá điên cuồng, đến chính Từ Tử Bội đều bị chính mình dọa đến!Nhưng mà, trong lúc bất tri bất giác, cô lại có thể có một loại ảo giác -- có lẽ, suy nghĩ này của mình, có cơ hội rất lớn, là sự thật!Là bởi vì, trước kia Cố Thanh Thanh vẫn luôn dây dưa cùng em gái và Nhiếp Chi Ninh , làm cô hoàn toàn không có nghĩ tới khả năng này. Hơn nữa, Lãnh Tư Thành làm người xử thế, vẫn luôn lãnh lãnh đạm đạm, vô luận đối với ai đều là thực lạnh nhạt, làm cô xem nhẹ khả năng này!Trước khi đi, cô lại nhìn thoáng qua Lãnh Tư Thành cùng Cố Thanh Thanh trong phòng, như là Cố Thanh Thanh cúi đầu uống nước, có một sợi tóc rơi lắc lư ở trong ly trà.Lãnh Tư Thành ngồi ở bên cạnh cô, giúp cô vén tóc lên, động tác thực mềm nhẹ. Cố Thanh Thanh nghi hoặc quay đầu lại, anh lại một bộ dáng vân đạm phong khinh, ánh mắt thoáng nhìn, tựa hồ còn đang cười nhạo cô “Uống nước đều không chú ý”!Quả nhiên, sau khi bị anh nhẹ trào phúng như vậy, ánh sáng vốn sáng lên trong mắt Cố Thanh Thanh, lại nhanh chóng ảm đạm một ít. Nhưng mà, thực mau, cô lại như là quen rồi, tiếp tục bình thản nói chuyện với Lạc Thanh Tuyết . Chỉ có Lãnh Tư Thành còn vẫn luôn nhìn sườn mặt của cô, ánh sáng mặt trời chiếu ở trên người bọn họ, như là năm tháng tĩnh hảo, hiện thế một bức họa an ổn.Ngoại trừ, Cố Thanh Thanh không biết, có lẽ anh là yêu cô.Từ Tử Bội cô vốn vẫn luôn là thiên chi kiêu nữ, trưởng nữ nhà họ Từ, lớn lên xinh đẹp lại thông minh, đi ra ngoài vẫn luôn người gặp người thích, bắt đầu từ sơ trung chính là hoa hậu giảng đường, sống ở dưới hâm mộ của người khác. Cho dù là kiêu ngạo như Lãnh Tư Thành, cô vốn cũng cho rằng, chính mình ở trong lòng anh, chiếm không thể ít đi một phần……